VÀO  ĐÊM

 

A biệt tích

B và C lưu vong

D đă chết

Đ lạc lối về

E bội phản

F vẫn tù rạc

…………

 

không thể mở các cổng tù hiện tại

chẳng khóa chặt được nhà kho quá khứ

 

hắn treo trước ngực mớ ch́a khoá vô dụng

 

làm bạn với cành nhánh trụi

                   làm bạn với ánh tà dương

 

                                        như cánh phi cơ bay vào đêm

 

mang đi

 

từng câu giá buốt

từng câu hiu quạnh

 

                                    

 

CUỘC  ĐỜI  LÀ  MÁY  HÁT

 

máy hát cuộc đời tiếp tục xoay

 

nghêu ngao cột đèn hè phố

ú ớ góc bể chân mây

 

ghế bàn hàng quán ngâm ngợi:

bạn bè cũ bây giờ ra sao?

 

ai hồi hương?

ai lưu vong?

ai giàu sang?

ai ngục tù ?

 

*

tṛn méo lũ đồng hồ trơ mặt

tro than suy tưởng rơi ngoài vật lư thời khắc

c̣i xe cùng chuông mơ gắng gượng đồng ca

 

*

máy hát cuộc đời tiếp tục xoay

 

lũ bần nông

nối đuôi nhau

 

học múa

 

vũ               

        điệu

                            toàn                  hóa

                                         cầu

 

 

 

LẠI  PHÚ  LỒNG  CHIM

 

được chủ chăm nuôi

lột lưỡi

dạy phát âm

 

sáo vẹt

có thể học nói như người

ru ngủ thính giả bằng sự nhẹ dạ lắm lời

 

quạ th́ khác

quạ kiên nhẫn ŕnh đợi

 

với sự từng trải

sau nhiều lần rỉa xác chết

 

quạ biết chắc

sẽ có lúc được ăn thịt người

 

 

 

THA NHÂN LUẬN

 

từng ngày

tha nhân tiếp tục bị đóng đinh

 

mỗi khi đọc lại sổ tay

tôi chẳng biết làm ǵ với câu này

mặc dù tôi có thể điệp pháp tiếp theo

 

từng ngày

tha nhân bị trói tay bịt mắt bắt đi

 

hoặc thêm dăm câu nữa

 

tha nhân tiếp tục chết đói chết bệnh

tha nhân tiếp tục bỏ gia đ́nh quê quán đi tha phương cầu thực

tha nhân tiếp tục bị bom đạn chiến tranh với khủng bố sát hại

 

nhưng tôi không phải là nhà đạo đức hay chính trị học

cũng chưa dám khái quát như các triết gia

 

 

THA NHÂN LÀ TÔI

TRONG TÔI CÓ THA NHÂN

 

mùa xuân sắp nhường ngôi cho hè

hoa hồng trắng đỏ nở rộ khắp vườn

sách quí rượu ngon đang nằm chờ trên kệ

chả có thần linh nào bắt tôi hiến tế cho nhân loại

 

 

cơn băo rớt phương nam vừa đi qua

mặt trời chói chang mấy ngày cuối tuần

mấy cánh buồm lướt trên sóng xanh

thịt da t́nh nhân khét thơm vị nắng

 

tôi khép cuốn sổ tay

như đóng lại cửa pḥng ngủ

 

tha nhân tiếp tục đứng chờ ở ngoài

 

 

NGÀY  MỚI

 

kim đồng hồ xoay về phương đông

 

chân trời rạng sáng

cỏ cây thức giấc

 

ngày mới

tay cầm ngọn đuốc đêm đă tắt

 

bước từng bước bảy dặm

trên mặt đại dương

 

những cánh chim biển bay theo

cá nhỏ cá to bắt đầu tṛ đuổi bắt

 

*

kim đồng hồ xoay theo suy tưởng

 

bóng đen lịch sử

lang thang

 

thịt xương đang thối rữa

nơi các băi ḿn với hố bom

 

bọn tù lau mặt bằng nhẫn nhục

món ăn sáng là phẫn uất

 

*

ngày mới

kim đồng hồ xoay trong ư thức

 

người nghĩa quân

nâng ṇng thép điều chỉnh điểm ngắm

 

viên đạn này

sẽ chính xác hơn những phát súng hôm qua