Inrasara

Từ chiếc bóng trầm lặng của cây trên đất, bước đi qua những con  đường nắng trơn, rồi lao về phiá trước với sông trôi núi vữa, cuốn lốc theo nhịp trống loạn cuồng và cơn băo để đi đến điểm tụ của lửa của nham thạch của khủng long. Nhưng rồi tất cả những chớp lóa bạo liệt bùng cháy đó cuối cùng cũng ch́m trong mênh mông ’’im lặng vũ trụ’’. Ngôn ngữ, nhịp điệu ba bài thơ Inrasara dưới đây đă đẩy tôi tưởng nhập vào cuộc hành tŕnh cô đơn mê mỏi ấy. Chuyến đi nặng nỗi niềm ẩn sâu đời tháp của một ‘‘kẻ không lời ra đi c̣n ngoái lại trông’’, trông về thân phận, cội nguồn cùng lịch sử. 

Mai Ninh

 

 

 

Thơ  INRASARA

 

 

 

Ngụ Ngôn Của Đất

 

I

Không ít bạn trách tôi mất giờ cho thơ tiếng Chăm

có bao lăm kẻ đọc? Rồi sẽ c̣n ai nhớ?

nhưng tôi muốn lăng phí cả đời ḿnh cho nó

dù chỉ c̣n dăm ba người

             dù chỉ c̣n một người

                                hay ngay cả chẳng c̣n ai!

 

II

Một câu tục ngữ – một ḍng ca dao

nửa bài đồng dao – một trang thơ cổ

tôi t́m và nhặt

như đứa trẻ t́m nhặt viên sỏi nhỏ

(những viên sỏi người lớn lơ đăng dẫm qua)

để xây lâu đài cho riêng ḿnh tôi ở

lâu đài mà một ngày kia họ ghé đụt mưa – chắc thế!

 

III

Hoa tỏa mùi hương

không ai ngửi – hoa thả hương vào gió

chim cất tiếng hát

không ai nghe – nhạc bay khắp không gian

ḷng anh mở trao

em không nhận – t́nh anh rồi tàn rữa.

 

IV

Bằng lăng nở tím đồi tuổi thơ

rừng đi mất rồi

đồi hoang trọc

có lẽ cho riêng tôi trong chiều cô độc

bằng lăng trụi nhánh tàn – vẫn gượng nở hoa.

 

V

Như cái ngoái nh́n của đứa con ra trận

    khi cất song mái ấm cho mẹ già

như cái ngoái nh́n của kẻ chân tu

    khi xây xong ngôi chùa cho người thiện tín.

anh nhà nông lăng tử

lên đường và nh́n ngoái lại đám ruộng lúa đang trổ đ̣ng đ̣ng

 

VI

Biển đă nói ǵ với bờ, khi bờ măi ôm mang biển?

cảm ơn bờ rộng ṿng tay bao dong

ong đă nói ǵ với hoa, khi hoa cho ong nguồn nhụy?

cảm ơn hoa mở ḷng ban phát

cây đă nói ǵ với đất, khi cây cho đất bóng râm?

cảm ơn đă cho bài học về nhận

và ta

ta nói ǵ với nhau, khi ta cho nhau bàn tay, bờ môi, ánh mắt?

anh sẽ nói ǵ với em?

em sẽ nói ǵ với anh ?

 

VII

Đám cây non vội vươn lên khoảng xanh

mà rễ chưa được cắm sâu vào đất

chỉ cần một cơn băo rớt

cũng đủ làm chúng run bấn lên.

 

VIII

Đồi nắng cũ trống huơ

tiếng mơ trâu thôi gơ

rừng c̣n đâu cho trâu đi hoang?

xưa đeo mơ trâu làm nhăn nhó

nay đường trắng trơn

nhớ tiếng mơ – trâu buồn.

 

IX

Có nước da hơi sáng – em chối ḿnh là Chăm

mới ít tháng tha phương – anh không nhận Việt Nam

v́ tự trọng - Karl Jaspers không cho ḿnh người Đức

Henry Miller chối từ Mỹ – bởi chán ghét chiến tranh

giữa không nhận và chối từ kia cách nhau trời vực

 

X

Một ánh nh́n của cha

nửa nụ cười của mẹ

và hai bàn tay diệu vợi của em

giữa mênh mông màu nắng quê hương

hỏi tôi c̣n t́m thiên đường đâu nữa?

 

(Trích tập thơ Tháp Nắng, Nxb. Thanh Niên, Hà Nội, 1996.)

 


Cái Nh́n Ngoái Lại

 

Những kẻ vắt kiệt ḿnh cho vang vang đời tháp

ra đi mang theo niềm bí mật buồn

lẩn vào vô danh.

 

Những kẻ không lời ra đi c̣n ngoái lại trông

gió thổi vào khoảng không họ bỏ lại

trôi những cánh đồng, rữa những mái núi

cho lộ thiên đồi tháp ủ niềm bí mật câm

thắc thỏm qua bước bạo động của thời gian.

 

Gió cứ thổi vào khoảng vô danh u tối

thổi vào miền lặng im ám cái nh́n ngoái lại

chưa một lần chớp tự ngh́n năm qua.

 

Rồi gió thổi tới những bước chân viễn du

rồi gió thổi tới những bàn tay ưu tư

miệt mài gơ cửa niềm bí mật đang xơ hóa

và chịu đựng và cưu mang và khai vỡ.

 

Để vĩnh viễn một lần

những cái nh́n ngoái lại

lẩn đi.

 

(Trích tập thơ Hành Hương Em, Nxb. Trẻ, Tp. Hồ Chí Minh, 1999.)

 

 

 

Tiếng Trống GINANG

 

Ginang

pagalaung ginang pagalaung ginang pagalaung

trống đă nổi

pagalaung pagalaung pagalaung

 

đánh thức mặt đất và bầu trời

thiên đường và địa ngục

thức dậy thiên thần      con người       quỷ dữ

 

Nắng Gió Băo Lốc xoáy Giận dữ của biển Vần vụ của mây Đất Đá Mưa Núi lửa Sa mạc Cồn cát tiếp cồn cát Sóng lừng Sấm dậy Chớp ngày Nham thạch Thiên thạch Sao hoả Khủng long thức và bước đi Vô nghĩa của tiếng hát Máu xanh Rừng khát Đuôi sao chổi quét ngang không gian

 

trống đă nổi

thổi bạt mọi rên rỉ mọi nộ nạt mọi tiếng động

khô đanh êm chát inh nhức đục trầm cao vang tắc

 

c̣n lại tiếng trống

tiếng của ginang của ginang của ginang của

im lặng vũ trụ

 

chỉ ginang là có mặt

hùng tráng và dữ dội vĩ đại trong vĩ đại sang trọng của sang trọng sức mạnh và yếu đuối tội lỗi và thánh thiện huyền diệu của diệu huyền hiểm nguy hơn nguy hiểm chông chênh cạnh chông chênh cô đơn giữa cô đơn khổ đau vượt quá đau khổ hân hoan bên kia bờ hân hoan

 

chỉ ginang có mặt

Om Tat Sat / Ta là Đấng Ấy

ta là tiếng trống.

 

say

cuồng say cuồng say cuồng say cuồng

pagalaung pagalaung pagalaung

bay bay bay

xuyên không gian            dội thời gian

bốn chiều                      vô lượng chiều

sôi trào                vỡ đê               tràn bờ

xé tan và quét

sạch sạch sạch

 

cả tiếng trống ginang cũng vắng mặt

 

pagalaung ginang pagalaung ginang pagalaung

             giàn trống không – người chơi cũng không

             hồn say cháy trào hưng phấn

             sân khấu không – người nghe cũng không

             nhạc cuồng vỡ toang khoảng rỗng

 

không là không là không là không là

chỉ chữ A có mặt

chữ A bay chữ A bay chữ

A của Phạn ngữ của Ba Tư của Do Thái cổ của Ả Rập của Latinh

của thổ dân da đỏ châu Úc châu Phi

 

pagalaung ginang pagalaung

chữ A bửa đôi ư thức chẻ nát vô thức

 

ni swattik thidhik

po hanim pơr nai tangya bia atapah cei xit

cei praung nai mưh ghang patri mih ai cei

sah bin bingu

di ong nưmas sibac kayong

 

làm hôn phối hơi thở và ngôn ngữ

ngôn ngữ và tṛ chơi

 

người đi chơi mang gậy

chú tôi đi chơi xách theo roi

nón đội roi cầm tay

ống điếu ngà voi mang theo cùng

gái Gram Gram xinh đẹp

trong cực khoái mắt chú đi chơi

 

tṛ chơi của im lặng của im lặng của

ginang ginang ginang

 

Đêm của đêm Ánh sáng của ánh sáng Động từ và danh từ Cấp số cộng tất cả tính từ của ngôn ngữ nhân loại Cấp số nhân tất cả thán từ trên thế giới Đă chết hay đang sinh nở Thi ca của thi ca Cũ và mới Biệt li và sum họp Hy vọng và tuyệt vọng Chiến tranh và hoà b́nh Gió của gió Tự do của tự do Hữu hạn trong vô hạn

 

sắp khai sinh một thế giới

tuyên dương một hơi thở

 

ginang ginang ginang

Om Tat Sat

 

(Trích tập thơ Lễ Tẩy Trần Tháng Tư, Nxb. Hội Nhà văn, Hà Nội, 2002.)