CHARON VIKTOR

 

                                    CÓ ĐƯỜNG ĐI LÊN

 

  Nhà sinh vật học lớn của Mỹ Alexis Carrel lên tiếng trong tác phẩm Con Người Xa Lạ của ḿnh:” Nhân loại cần quay lưng lại với máy móc và thế giới vật chất phi sự sống, cần hướng về linh hồn con người, tới những quá tŕnh hữu cơ và tinh thần đă tạo ra máy móc và thế giới vũ trụ của  Newton và Einstein.” 

Đây là âm thanh mới của khoa học; là lá cờ tiên phong của cuộc cách mạng về sự ra đời một thời kỳ mới. Sinh vật học giảm thiểu vật chất cho đến khi nó đạt tới sức sống khôn ngoan tổ chức được vật chất: đến Tinh Thần. Ở điểm này xảy ra sự gặp gỡ giữa khoa học và truyền thống cổ, giữa sự thật về các lời mặc khải. 

 

    

Con đường  thần bí là con đường của kẻ đi t́m kiếm bản thân quay vào trong, quay về nguồn của các lực tạo hóa thần bí tạo ra số phận, những lực mà sự giải phóng chúng sẽ làm cho thế gian sáng sủa hơn, làm chuyển hóa cá nhân sống trong đó.

Các nhà thần học, các đạo sĩ, các nhà tiên tri, các đấng Cứu Rỗi, những trí tuệ sáng láng của khoa học và nghệ thuật mọi thời đại đều đi qua con dốc hẹp này, để từ đỉnh dốc như một Prometheus mang lửa thiêng xuống cho con người.


Ngày hôm nay đă đến thời điểm Sự Thật vượt qua sự mờ mịt của chốn thiêng để chỉ ra cho con người của thời đại Bảo B́nh biết, một con người bằng quá khứ của thời Khải huyền đang thức tỉnh tới một b́nh minh Vĩnh Hằng (Eon) Mới.

Những thế kỷ mới tiếp theo, ngoài cuộc đấu tranh v́ sinh tồn và làm thỏa măn các nhu cầu nguyên thủy của thân xác, sẽ c̣n thưởng thời gian cho những kẻ trăn trở đặt ra các câu hỏi cho vũ trụ, cho chính họ, cho số phận của họ, cho Thượng đế về đời sống và cái chết.

 

Thay v́ trong những thế kỷ đă qua chỉ  những người đặc biệt và những kẻ đă nhập định, giờ đây tất cả mọi thực thể đều phải đối diện với vấn đề của sự sống.

Chúng ta cố gắng làm cho thế giới phương Tây tiếp cận được với tất cả các giá trị, mà các nền văn hóa cổ và các hội nhóm bí ẩn khác nhau ǵn giữ. Cần xây dựng  một phương pháp  tổng quát, dản dị dễ hiểu   từ những chất liệu này, phù hợp nhất với đặc trưng  của con người phương Tây.

 

Người ta nhận biết các quy luật thần bí trước khi nhận biết các quy luật của sự sống học.”- A. Carrel đă nói. Trong thực tế, ở Kaldea cả một nền văn hóa  nằm dưới sự thống trị đẳng cấp của các ngôi sao. Các mục sư của họ như  bộ máy thu radio khổng lồ phát những bước sóng lực vật lư thiên văn của các ngôi sao,  thông qua tinh thần riêng của họ xuống trái đất, và mọi vật chất được phân chia trên nền tảng h́nh ảnh của các ngôi sao.

 

Chữ tượng h́nh Ai cập mang ba ư nghĩa, cho đến tận ngày nay người ta mới chỉ biết một trong ba ư nghĩa này. Cũng như vậy đối với các h́nh  trên tường mộ một vị vua nào đấy, hay trong các lăng tẩm chứa xác ướp, có thể trong nội dung tinh thần của các h́nh mô tả một quá tŕnh tạo hóa cao nhất.

Con người đă quên mất tượng trưng ABC này, nhưng ngày nay đây vẫn là ngôn ngữ của giấc mộng. Tâm lư học hiện đại và phân tâm học của chúng ta vẫn đang t́m cách tháo gỡ những tượng h́nh giấc mộng, nhưng thiếu chiếc ch́a khóa cổ xưa. Bằng thiền định chữ có thể nhận ra các ch́a khóa bị mất này, có thể làm sống lại ngôn ngữ đă chết của sự thông thái thấu bản chất.

Cái đẹp và sự thật làm cháy bỏng linh hồn của những thần bí Hy lạp bao phủ toàn bộ các quốc gia bằng niềm hứng khởi màu bạc mặt trăng của nghệ thuật, truyền  ấn tượng cho tân tín đồ nhiệt huyết băng qua miền đồi đá Elefsina hành hương đến đền thờ Mặt trời, nơi mở trước mắt y cánh cửa của nhận thức, hiện thực bí ẩn của thế giới khí và trạng thái sau cái chết.

Tiếng đàn của Orfeus về một tinh thần bất tử ngân vang trong ánh nắng mặt trời ban mai- ngày nay  như ánh sáng phản chiếu mờ nhạt của Tinh Thần, vẫn lấp lánh trong một vài tác phẩm sân khấu, muốn t́m đường trở về của  những thế hệ titan, về lại sự hoàn hảo tinh khiết của những thần bí Orfeus.

Joga Tây Tạng muốn tiếp nhận lại ư thức tự thân vũ trụ của con người. Thử nghiệm của Faust xác định ư thức cá nhân với ư thức vũ trụ, rằng v́ thế có thể nhận biết những bí mật thiên nhiên sâu thẳm nhất. Trong con người ẩn náu sự bất tử, là một phần của một thực thể không có cái bắt đầu, và tia lửa vĩnh cửu này nhà đạo sĩ sử dụng như  cổng bước vào hiện thực vĩnh hằng. Không thể nhận biết sự bất tử bằng cái hữu hạn. Như vậy nhà đạo sĩ bằng linh hồn bất tử nhận biết cái phi nhận biết bằng một cách khác.

Sự thần bí Thiên chúa giáo cũng đi t́m sự hợp nhất riêng  bằng thế giới linh hồn- ,nhưng nền tảng tất cả những khuynh hướng trên đều giống nhau: từ  con đường cụt đầy rẫy những cuộc tranh đấu,  những nhầm lẫn phức tạp chồng chéo từ thế giới bên ngoài kêu gọi con người quay vào trong để giải thoát cho linh hồn và các lực đặc thù của nó.

 

Con người là một trạm biến áp siêu việt ba chiều, là bộ phận của ba thế giới, và thông qua bộ máy sinh học, chắt lọc các loại năng lượng xuất phát từ nhiều tọa độ. Nói một cách khác, không phải một mà các lực của ba Vũ Trụ chảy vào trong nó, quay trở lại thông qua các đường dẫn.

Trong giai đoạn vật lư đầu tiên của các nghiên cứu động lực học vẫn  có thể có những mối quan tâm vật chất của một ai đó. Giai đoạn thứ hai, ở mức độ tâm lư các ấn tượng chiếm ưu thế, nhưng ở giai đoạn thứ ba, trạm tinh thần giờ chỉ c̣n nói về Trái Đất, và có lẽ, trong toàn bộ sự thể hiện Vũ Trụ, triết học szattva – sự ḥa đồng sẽ là mục tiêu!

Thần học của Thời Đại Mới, cũng đúng như các trào lưu thần bí khác của sự thay đổi EON, lan truyền một cách phù hợp đến các lănh vực đặc thù. Khoa học của thời đại tiếp theo không phải là khoa học của những thời kỳ trước. Các kinh nghiệm được tích tụ, lưu lại, lan truyền và chuyển hóa. Như vậy sự thông thái của ngày hôm qua chín muồi thành tri thức chính xác ngày hôm nay.

 

Không có ǵ bị mất, mà được thay thế và chuyển đổi sau khi đă thử lửa. Ai thường trầm tư về tương lai từ những chiêm nghiệm triết học sẽ không thể nghĩ rằng, bước ngoặt chuyển hóa toàn bộ quá khứ lại có thể đến từ những xu hướng bất ngờ như thế nào.

Về sự khởi đầu của khoa học Chiều Kích (dimenzio) h́nh học khiêm tốn không thể thấy sự điều chỉnh lớn như thế nào sẽ dẫn dắt hệ thống nghiên cứu vũ trụ, mặc dù bước ngoặc này không phải là thành quả những nỗ lực của con người, mà là hiện tượng bắt buộc bởi quá tŕnh  toàn cầu ḥa nhập.

Giữa các tổ chức cơ bản của thiên hà,  cùng hệ thống bên trong chúng ta cũng có thể phân biệt được các b́nh diện lư-hóa. Các tọa độ cũng ẩn trong cơ cấu của các thực thể sống. Những kiến thức này càng là những tổng hợp hoàn hảo hơn càng có khả năng bắt buộc các tọa độ khác nhau hướng tới sự cộng sinh lớn hơn trong bản thân chúng.

Một trong những mục đích vũ trụ quan trọng nhất của các tiến hóa sinh vật học phức tạp là sự cân bằng các „xă hội-tọa độ” bậc cao và mang lại sự ḥa hợp hội nhập.

Như chúng ta biết, thí nghiệm –tổng hợp hoàn hảo nhất là cấu tạo của con người, chính v́ thế càng cần h́nh thành ngay trong bản thân nó sự ḥa hợp hữu cơ với cơ cấu cơ bản của Vũ trụ. Đây là lư do, con người từ từ đóng vai tṛ như một cầu nối chính giữa toàn bộ các tọa độ và các chiều kích (dimenzio).

 

Từ quan điểm này,  dưới và trên, trên cao hơn hoặc dưới sâu hơn các con đường cùng lúc đều chia ngả, từ nơi có thể xuất phát tới sự nhận biết sâu hơn về Vũ Trụ.

Nhưng trong nhận thức kỹ thuật chúng ta luôn luôn có thể quay lại điểm xuất phát, là điều không thể nói về các b́nh diện khác.

 

Trên b́nh diện Bio các tia xoắn đưa sự thỏa măn vật lư đến các trạng thái hoàn thành. Cái chúng ta gọi là đời sống, thực ra không phải là sự chuyển động của Thời Gian, mà là khả năng quay của Sự Sống (Vitalitas). Đây là lư do, cùng với Thời Gian, tất cả mọi h́nh thức đă định h́nh  đều bước sang sự đối lập của nó!

Bởi v́ các h́nh thức của b́nh diện vật lư không có con đường khác từ các lối ṃn cực kỳ căng thẳng, những lối ṃn  làm chuyển động vật chất của chúng, như vậy  hoặc bước sang sự đối lập của chúng, hoặc bước lên một mức độ cao hơn trên bậc thang của các Chiều Kích (dimenzio).

Điểm lư thú với chúng ta trong những điều này là quan điểm và nhận thức về những quá tŕnh sống c̣n xa lạ sẽ làm sáng tỏ dần trong chúng ta một điều:

CÓ CON ĐƯỜNG ĐI LÊN!

 

                   Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng Hung

                                  ( Budapest. 2014. január 21.)