SZABÓ LÖRINC

 

                 NGÔN TỪ CHẮP CÁNH ÁNH SÁNG

 

Sự trầm ngâm, đớn đau hay vui sướng

kư ức giúp chúng

biến thế gian của ta thành

những ngôn từ. Một bức tranh, một nhận định

một h́nh ảnh, trở thành kẻ nô lệ ta

thành bạc vàng, nỗi buồn ngày bất hạnh

thành ánh sáng lung linh hạnh phúc.

 

Bởi thế ta yêu những vần thơ

bởi thế ta lục lọi linh hồn ḿnh

bằng niềm vui của bao kẻ khác:

ta cũng làm thơ, để đánh mất đi sự khác biệt xấu tốt:

có thể lắm- ôi khổ đau ngây ngất- nhưng

ta không quan trọng, mà là thơ!

 

Và điều này, điều này thơ dạy: chậm răi, từ từ

những ngôn từ chắp cánh ánh sáng hấp dẫn hơn

đời sống ngoài kia, đời sống mà

ngôn từ lột tả.

Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng Hungary

( Budapest. 2016. április 14.)