TieuSuCuaSzaboLorinc

TIỂU SỬ CỦA SZABÓ LÖRINC

(1900-1957)

Szabó Lörinc là một trong những nhà thơ nổi tiếng nhất của thế hệ các nhà thơ Hungary sau Ady Endre.

Ông sinh năm 1900 trong một gia đ́nh nghèo ở Miskolc, bố ông làm nghề lái tàu hỏa. Năm 19 tuổi, ông đến Budapest chuẩn bị theo học ngành kỹ sư chế tạo máy, nhưng sau đó ông chuyển sang học tại khoa Nhân văn trường đại học Tổng hợp Budapest. Một thời gian sau ông quay lưng lại với trường đại học và đi làm báo. Năm 1921 ông làm trong ṭa soạn báo „Az Est” (Buổi tối). Cùng năm đó ông lấy vợ, bà Mikes Klára, họ có hai đứa con.

Szabó Lörinc bắt đầu được chú ư đến trước tiên bởi các bản dịch xuất sắc. Ông là một trong những người dịch  nhiều nhất, hay nhất trong giới văn học Hungary. Ông dịch: Omar Khajjám,  Coleridge, SHAKESPEARE, Baudelaire, Verlaine, GOETHE, Villon, H. Kleist, Racine, Molière.

Năm 22 tuổi tập thơ đầu tiên của Szabó Lörinc ra đời, tập ”Đất, Rừng,Thượng đế” có tiếng vang ngay lập tức. Năm 26 tuổi ông cho ra mắt tập thơ thứ hai „Những tạo phẩm của quỷ sứ” cũng gây ảnh hưởng lớn. Sáu năm sau 1932 ông viết tập thơ ”Em và  thế gian”, lúc này Szabó Lörinc đă đứng vào hàng ngũ những nhà thơ đương thời nổi tiếng nhất.

Nhưng trong cuộc đời sáng tác của Szabó Lörinc người ta nhắc nhiều nhất đến hai tập thơ hết sức cá tính và mang tính nghệ thuật đặc thù của riêng ông là tập thơ ”Nhạc dế” ( 1947) và 120 bản sonett tang ”Năm thứ hai mươi sáu” ( 1957) dành cho mối t́nh 25 năm của nhà thơ với bà Vékes Ödönné Korzáti Erzsébet.

Trong những năm 20 của thế kỷ quan điểm chính trị của Szabó Lörinc nghiêng về cánh tả, trong những năm 40, người ta cho rằng ông  nghiêng về phía cánh hữu. V́ điều này, sau năm 1945 trong một thời gian dài ông bị loại ra khỏi đời sống văn học Hungary, trong thời gian này ông dịch là chủ yếu.

Sau  năm 1956, khi có thể quay lại với chính trường văn chương, Szabó Lörinc chỉ sống thêm được một năm nữa. Ông mất tháng Mười năm 1957.

Ngày nay Szabó được liệt vào hàng ngũ các nhà văn nhà thơ cổ điển nổi tiếng nhất của Hungary. 

Các giải thưởng dành cho Szabó Lörinc:

Ba lần được giải Baumgarten năm 1932, 1937, 1944

1940: Huy chương Arany János của Budapest

1943: Giải thưởng của Hội văn học Debrecen

1944: Giải thưởng của Hội nhà văn

1954: Giải thưởng Jozsef Attila

1957: giải thưởng Kosszuth