THƠ NHUNG 2017- JANUÁR
1. XUÂN
Ta đã yêu nhau quá nhiều
mà hình như chưa bao giờ cho nhau cái gì hết
Ta dành trọn cho nhau quá nhiều
người ơi, ta đã yêu người như yêu trái tim ta?
(2016. november. 02)
2. ĐỪNG
Mình đừng nhắc làm sao em sống sót?
Trĩu ánh mắt lo âu rõi bóng suốt đường dài.
Mình đừng hỏi vì sao em vẫn cười rạng rỡ
Gánh nặng yêu thương ai dạy canh thâu?
(Đêm 2016. okt. 24)
3. KHOẢNG CÁCH
Rơi vào tách cà phê một chiếc lá khế vàng
khắc khoải khúc ngân một giọng chim xa
tia ngước nhìn đọng trong ánh mắt lạ
âu yếm chôn thao thức hằng cơn...
(Sài Gòn 2017.január.08)
4. TRÚT
Ta đã trút cùng nhau lớp bụi mờ dĩ vãng,
chấp chới hải âu vượt sóng dịu dàng...
(2017. Január. 11)
5. QUAY VÀO TRONG
Quay vào trong –con đường nhỏ đêm qua trở lại
em bắt gặp anh lặng lẽ đứng chờ
như bao lần em ham vui đuổi theo ngàn cánh bướm
bong bóng xà phòng trăm nghìn sắc lung linh…
Con đường nhỏ đêm qua trở lại
em nhìn thấy mình từng lặng lẽ đợi như anh
nhặt lá xanh mơ đặt lên phiếm đá
dệt trời cao mây thong thả bay về
Cảm giác đợi chờ trong thương, trong nhớ
suýt kêu lên giữa giấc mộng nặng nề:
đừng bỏ em, đừng cách xa em hỡi người tình duy nhất
dẫn dắt em về, quay vào trong bản thể im lìm…
(Budapest 2017. január 13. NHN)
6. BÌNH MINH TUYẾT
Tan giữa trời nhợt nhòa tuyết bình minh trong trẻo
cảm giác đầu tiên bỗng thích một người…
Có ai đang cào tuyết trên lối đi bằng xẻng gỗ
xào xạc rạt rào như giọng hỏi vu vơ…
Ôi lâu lắm rồi em lại như mơ
gặp bối rối ngượng ngùng bên anh xa-gần quá
tuyết nhẹ bay bay rắc bình minh lạnh cóng
ký ức dịu dàng, con tim nóng bỏng, nụ cười trẻ thơ….
(Budapest 2017. január 14. NHN)
7. KHUẤT
Đáy lòng đêm thổ lộ
trăng sao vụt biến tăm
âm thầm thương chữ vắng
tri kỷ khuất chốn nao?
( 2017. január. 24)
NGUYỄN HỒNG NHUNG