THƠ NHUNG

DECEMBER-   2017

 

Napraforgó Virág fényképe.

 

1.                CHƯA

Chưa bao giờ nghĩ về ai nhiều thế

buông chữ cái sao sa…

dòng mực tơ quấn quanh trái đất

mây lững lờ hỡi mắt ước ngước xanh

chưa bao giờ mịn lòng thế nhớ ai…

( Đêm 2017. október 27. NHN)

 

2.                MẠNG NHỆN

Mạng nhện Thu - sương mù giăng lối

xóa phũ phàng ngày hối qua đi

gạch dọc ngang đời toan vội vã,

dẫn vào Thu mòn mõi nghĩ ngâm nga

đạp lá rơi chân vô tình hờ hững,

đâu biết mạng nhện tóm con mồi, thêm một tù binh

sẽ rữa tan, sẽ hòa vào quên lãng,

giăng giăng hấp hối nữa khát vọng nào-

( 2017. október 28.)

 

3.                VỀ

 

Gần gũi hơi thở gọi về

mời xẻ chia huyệt mộ

cung đường lững thững chân,

vòng vèo xe- đều đưa đến chữ

và những khắc tựa cột nói suông

về tất cả những gì diễn ra trên trái đất,

cái thành phố ngạt thở,  vừa chửi rủa

vừa yêu thương để  đợi chờ gặp nhau,

vì không có cách nào khác ngoài

cần phải gặp nhau….

 ngày mỗi ngày ngắn hơn gần gũi gọi về

mời xẻ chia huyệt mộ...

( 2017. november. 16. NHN)

 

4.                MÃI

Vết rêu phong dán mảng tường bệnh viện,

thảng thốt điệu nhấn Khánh Ly quán nhỏ mưa chiều,

 rớt  buồn quay đi gót chân vồn vã

 rụt rè góc vắng gọi về cafê đêm

Oh!

Một thành phố...

lạc vào  phế hoang ngất ngây ảo ảnh,

vệt máu hươu non trúng đạn chạy ngang rừng,

đừng trở lại nụ cười vô tư nắng vương chủng viện

mãi mãi thánh Phao lô ngã ngựa chiều tà...

(2017.november. 21. NHN)

 

5.                HỌA

Chút tư lự biếc xanh

 chụm đầu  hoa khế hồng phơn phớt,

 dò dẫm tìm tâm trạng đông dưới gốc những cây sao.

Chút tư lự óng vàng

xoáy tròn mênh mang thu phai mờ mịt.

Nhặt những lơ là đơn chiếc

xen dệt  nhau họa bức tháng ngày.

 ( 2017. november 25. NHN)

 

6.                MÃI

Ở đó có những đốm sao

lộn nhào rơi trong ký ức

sân ga tàu đi không dứt

đừng dừng lại quăng quật những ưu phiền

mẩu sân ga chở che ánh mắt buồn lay lứt

những đường ray mãi mãi chỉ sóng đôi

 bay đi khói vương,  đừng bao giờ cập bến

đếm sao rơi ký ức,  đủ canh dài…

( Bp. 2017. november 25. NHN)

 

7.                TRẢ

Ném sang cho nhau những vần thơ

 trả lại ánh mắt buồn  từng canh nhịp thở

dứt day  tím chiều tà chia tay

 phác họa mờ-  vẩn vơ ngày cũ.

Ném trả lại nhau những ngày xưa

mở con tim đau mà không biết

lụi hụi chân trần vượt bước thế gian

( 2017. november 25.)

 

8.                YÊU

Yêu một linh hồn bị đọa đầy

đến mức bằng lòng bị đầy đọa

 giữa xương trắng đầu lâu máu khô khí lạnh

và lời nguyền khi  bảo:  Đức Phật là từ bi

Chân trời gì từ đây người ơi

giết thêm một linh hồn có đủ?

hay độ sâu địa ngục luôn thiếu kẻ ngu ngơ?

Vực thẳm đâu bằng ánh mắt buồn chiều nao ta đã tắm…

Ơi Chúa! bàn tay phải của Người quá nặng nề…

( 2017. november 26. NHN)

 

9.                NGƯỜI TÌNH MÙA THU

Cây trụi lá bơ vơ, đường lạnh sương mờ ẩm ướt

xóa hình thù rõ rệt- người tình mùa thu.

Xóa nụ cười say mê nắng rỡn nô đùa gặp mặt

nỗi lòng tan, hoang hoác gió muôn phương.

Xóa mình-ta, này hẹn hò, thì thầm cafe phố nhỏ

ngày dài vương cành biếc mơ hoang…

Chân trời xám, xốn xang lá vàng bay nốt

cất mặt đất tự tình, giấu kỹ giấc say mê.

Giờ mình là ta hỡi người tình cuối thu êm ả

trả ưu phiền, dọn chỗ trong tim.

( 2017. november 28. NHN)

 

10.           LUCIFER

Gọi thương níu mưa về dù đã mùa khô

chờ mưa kéo  ánh mắt dài thinh lặng

mưa phá tan thế gian hòa nhã đẹp đẽ dịu hiền

mưa cuốn rác trôi ngập đường tắc cống

lộ ra Lucifer bi thảm thân thương

ừ, vẫn vững như đấu sĩ trên chiến trường ngạo nghễ....

( 2017. november. 29. NHN)

 

11.           TỪNG

Mình từng cười rạng rỡ bên nhau

bởi lúc ấy trái đất xanh hơn hay mặt trời nhiều nắng?

tư lự là những ngày nhiều mây

bầu trời xám giấu nỗi niềm không nói

chim rũ nhớ thương bay đi trốn rét

hẹn xanh xao mỗi sáng gọi thơ về....

( 2017. dec. 04. NHN)

 

12.           TRÍ

Xẻ chia gối đêm cùng sách

lăn lộn những ý nghĩ tưởng sau cùng

lặng cười nhớ xé buồn xưa ngơ ngác

ờ, té ra trị cái trí lau nhau có dễ đâu!

Lửa lạnh, lửa nóng, lửa sôi chỉ để ngắt thờ ơ ngày sống

nước bỏng, nước sâu, nước băng chỉ bình thản xúi lòng

rồi đây linh hồn hóa hào quang hay tan bọt biển

lưu mãi những sớm mai vùi sách tặng giấc sâu

( 2017.dec.06. NHN)

 

13.           ĐÔNG

Rời chiếc đu quay mùa hạ lá kết

chìm nghỉm ghế bành đông đêm lạnh sao băng

và mơ màng những quyền lực thế gian

khi chúng mình cười vang nẻo đường hoan hỉ.

Mỗi đứa một xó trời gầm đất đăm chiêu

ừ sao giọng cười một mình liêu xiêu như gằn khóc

và chân dung như thất thểu bóng ma?

Lá đã sa mình ẩn đất,

hãy san sẻ cho em tia nắng vạt đi anh...

( 2017. dec. 11. NHN)

 

14.           CHÂN DUNG

Từ những bậc thang lên xuống của cuộc đời

chúng mình gói Szeptember vào vạt áo

bạc phếch những kỷ niệm thời gian

chỉ còn lại chân dung bình thản ta lưu giữ…

( 2017. december 12. NHN)