WASS ALBERT

 

                                     THỞ DÀI

                                      (http://www.youtube.com/watch?v=FWJrEk1gd0I)

 

 

Chúa của con, sao thời gian nhanh quá!

Hôm nay ta còn, mai đã mất tăm,

quá khứ và kỷ niệm: đọng tất cả.

Dấu vết chúng ta gió thu cuốn

cùng vòm lá đỏ au.

 

Và, chúng ta từng đã là ai:

ngày mai, kể cả kẻ

 sẽ bàn luận về chúng ta, chẳng hề biết.

Rặng bạch dương  rung rinh xanh ngắt,

 gió ào ào xâm chiếm rừng Bajor.

Sương mù ngập mùi thuốc súng bất ngờ

phủ tương lai cùng tổ quốc.

 

Vỏ bạch dương ở đây cũng trắng

và  bướm xinh cũng dạo chơi bên đóa hoa chuông.

Vậy mà: bằng giận giữ của hoa

bằng sắc, hương, bằng âm thanh và ánh sáng

khu rừng xưa gom góp thu nhặt về.

 

Xuyên rừng Bajor bao kẻ tha hương rảo bước

không lời nào thấu đặng nổi nỗi đau.

Nhưng những tiếng thở dài vút lên cao,

biến thành những đám mây trắng nhỏ

theo cánh gió bay bay mãi về quê hương.

( Rừng Bajor. 1946)

                                     Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng Hung

                                                   ( Budapest. 2014. január 07.)