HÔN NHÂN

 

HÔN NHÂN

 (Theo ư On Marriage của Kahlil Gibran)

Hăy yêu nhau hôm nay

và măi măi

Nhưng chúng ta sẽ không trói buộc nhau

T́nh như gió nhởn nhơ ca hát

Giữa khoảng cách hai ta

không một vướng mắc nào

 

Ta sẽ rót cho nhau đầy chén rượu

Nhưng này em ta chẳng uống chung ly

Mỗi giọt rượu một hương thơm riêng biệt

Mỗi chiếc ly riêng ánh pha lê

 

Anh sẽ xẻ cho em chén cơm anh có

Em đơm cho đầy vào bát của anh

Nhưng ta sẽ chẳng cùng ăn chung bát

Một bát cho em một bát cho anh

 

 

Như bản nhạc cùng rung lên bài hát

Mỗi nốt đàn có một tiết tấu riêng

Nốt thấp nốt cao từng phần âm điệu

Như tính t́nh anh và hạnh kiểm em

 

Như cây cột trong nhà thờ riêng rẽ

Đứng cách nhau cả một bức tường

Mỗi chiếc cột có riêng một góc

Vẫn chung vai giữ vững giáo đường

 

Anh sẽ là cây tùng cho em là liễu

Ḿnh mọc cạnh nhau

mà không lấn sang nhau

Trong một chỗ riêng tư ta càng gần gũi

Không lấy bóng ḿnh mà che mất đời nhau

 

Cho nhau trái tim

nhưng đừng cất giữ

Đừng biến nhau thành sở hữu riêng tư

Hồn là bờ băi

T́nh yêu là biển

Hăy để biển luân lưu hạnh phúc

giữa hai bờ

 

 

ngày 4 tháng 5 năm 96



 

NGỒI XUỐNG TRĂM NĂM

 

gửi Frank

 

 

Nếu sáng nay em đi

mảnh vườn đó

những gốc hồng sẽ bàn tay ai tưới

cây lê cuối vườn có nhớ ra hoa

phía bên phải có hồng lên một góc

khi nụ đào vỡ giữa tháng ba

 

Nếu sáng nay em đi

những con vịt ngoài hồ

có về rỉa lông trước cửa

ai sẽ đem vốc bánh ra mời

những con chim cánh đen gơ trên mái gỗ

tiếng buộc tiếng lơi như trong giấc mơ

ai sẽ đứng nghiêng đầu nghe chim

ngẩn ngơ ngắm vịt

rồi chạy đi t́m mảnh giấy

làm thơ

 

Nếu sáng nay em đi

căn nhà đó

những cửa sổ sẽ không bàn tay đóng

gió thổi vào

bay hết những bài thơ

trang bản thảo sẽ nằm trên lưng gió

chở đi đâu

rơi xuống chỗ t́nh cờ

những kệ sách nh́n nhau buồn ủ rũ

bụi sẽ hôn lên chữ

giữa đôi tờ

 

Nếu sáng nay em đi

căn bếp đó

những hạt gạo sẽ nấu hoài không chín

những củ hành khô rồi sẽ nẩy mầm

chai nước mắm sẽ không người rót

bát đĩa sai nơi

đũa chiếc mất chiếc c̣n

 

 

Nếu sáng nay em đi

trong tủ áo

những vạt lụa sẽ âm thầm rũ xuống

những chiếc giày nằm nhớ gót chân ai

khăn ngơ ngác đi t́m bờ vai cũ

chiếc áo len lau lệ

giữa hai tay

 

Nếu sáng nay em đi

căn buồng đó

giường chỉ c̣n một gối

(con gấu nhồi bông chắc đi với em)

phía bên phải giường

những quyển sách sẽ không bàn tay với

chút nước c̣n trong ly

sẽ khóc suốt đêm

 

Chắc là sáng nay em chưa đi được

thôi đă đến đây rồi

th́ ngồi xuống

trăm năm

 

Overlake Hospital 9/99



 

 

 

 

CÁM ƠN CON

 

gửi các con trong Ngày của Mẹ

 

 

Cám ơn con cho mẹ được cưu mang

chín tháng giấc mơ ôm cả đất trời

con như suối róc rách chẩy trong bụng

như bông hoa trắng muốt nở trên đồi

 

Cám ơn con cất tiếng khóc chào đời

cho máu mẹ cùng cất theo tiếng hát

con trôi ra như quả địa cầu xinh

cho sữa mẹ như hạt trai lăn xuống

 

Cám ơn con chiếc răng sữa đầu tiên

sáng lấp lánh như sao mai mới mọc

bàn chân con là cặp cánh bồ câu

hai tay nhỏ là bướm đôi vừa nở

 

Cám ơn con ngày cắp sách đến trường

cho mẹ biết nỗi mừng trong nỗi sợ

mẹ ước ao ḿnh biến thành sách vở

mười mấy năm làm bạn tốt bên con

 

Cám ơn con những vấp ngă trên đời

cho mẹ được cùng con âm thầm khóc

cám ơn con những lúc con thật vui

tiếng cười con ṛn tan trong miệng mẹ

 

Cám ơn con những đi sớm về khuya

cho mẹ hiểu ngày xa dần bóng tối

cho mẹ thấu sông đang chờ suối tới

rồi biển kia lại đến đón sông đi

 

Cám ơn con những đóa hoa đă nở

trái thơm ngon đă đến lúc xa cành

chim sẽ bay qua dẫy núi thật xanh

bướm rồi sẽ đậu trong khu vườn mới

 

Cám ơn con như những đám mây bay

khi tụ lại mẹ mưa trong hạnh phúc.

 

May/2002