Trần Mộng Tú
Trở Về Biển
(Thân Gửi nhóm bạn cùng hành tŕnh ra biển đảoThái Lan Mă Lai 30/3 tới 13/4/2017)
Tháng Tư tôi trở về biển
tôi bơi trong từng khúc sóng nhấp nhô
tôi bơi bờ bên này sang băi bên kia
tôi trèo lên koh Kra t́m những nấm mồ
những nấm mồ có chung tên là Thuyền Nhân
tôi gọi Thuyền Nhân Ơi! tiếng vang dội lại
Những giọt mưa hải đảo rơi xuống
mưa như những giọt lệ ướt tận hồn
mưa rửa hoài không sạch máu ở vết thương
Tôi bơi qua khúc biển khác
băi Bidong sóng gọi hồn về
lên đồi cao phạt cây vạch cỏ
t́m nhau giữa những xót xa
đốm nhang đỏ như trăm đốm mắt
khói nhang bay hay tóc ai xưa
Lên đồi Tôn Giáo t́m an ủi
t́m Phật Bà, t́m Đức Mẹ một thời che chở thuyền nhân
cả hai cùng bị chém cụt đầu
thân vẫn hướng ra khơi
Chúa đă vụn tan chỉ c̣n trơ thập giá
tôi giang hai tay chờ đóng đinh thế Người
Con bướm đen trong bụi bay ra
cánh vỗ ngập ngừng
như chẳng muốn chia xa
thôi nhé em, tôi về….giơ tay gạt lệ
Tháng tư tôi t́m về Thái lan, Mă Lai
đi qua những miền quê ven biển
đi qua những ngôi mộ lưu vong
mộ đơn, một cặp, mộ tam, một tứ
mộ năm, mộ bẩy…….mộ hơn một trăm
Dân tôi đấy, những cái tên mang họ Trần, họ Nguyễn, họ Trịnh, họ Hoàng
những cái Họ từng làm nên Lịch Sử.
Tháng Tư tôi trở về biển
chẳng làm được điều ǵ ngoài lật Sử từng trang
đọc lại xót xa đau
ngày xửa ngày xưa, ông cha chúng tôi viết Sử trên những ống tre
bây giờ chúng tôi viết Sử trên những xác người
mỗi cái xác là một ḍng oan nghiệt
nước biển thấm từ trang này thấm tới trang kia
Tháng Tư tôi ngồi đây
trong một ngôi nhà trên mặt đất b́nh an
sao vẫn nghe ầm ầm sóng đánh
hồn tôi là những mảnh thuyền vỡ giữa bất an.
tmt
Ngày 22 tháng 4 năm 2017