ẢO GIÁC 1
Một hoàng hôn
Rong chơi khoác chiếc áo Cô đơn phong phanh gió lạnh
lang thang trước ngơ nhà em.
Một chiều mưa
Tham lam sụp chiếc mũ Khổ đau
co ro nép vào cánh cửa nhà em.
Em mở cửa ngôi nhà nghèo khó
nhóm lên từ đống thời gian mệt mỏi lụi tàn
một ngọn lửa kham khổ.
Và Rong chơi đă khoác ḿnh lên giá
để nỗi Cô đơn đến sưởi dịu dàng
bên ngọn lửa mỏng manh vừa cháy sáng.
Và Tham lam tự treo ḿnh lên chiếc đinh lạnh buốt
để nỗi Khổ đau đến sưởi dịu dàng
bên ngọn lửa niềm tin vừa cháy sáng