NgungLaiMuaXuan

Vi Thuỳ Linh

 

Ngưng lại mùa xuân

 

Hít gió bấc mùi hoa táo trắng

Và hương em

Thứ hương luôn quyến rũ Anh về căn pḥng dập d́u đêm nào trên tay Anh tóc em cũng ngủ

Về ngôi nhà nhiều cửa sổ nhà tắm trong suốt thường gọi Anh vào với em và tường kính tràn hoa muốn kéo ta ào xuống phố

Mắt dẫn bước vào Xuân

 

Năm mới đóng những tranh chấp, bon chen vào năm cũ cho người người thân ái ngừng lại chiến tranh, đói rét

Tất cả như nhau, quyền ăn Tết thanh b́nh

Phố búp xanh vơng tơ mái biếc

Cột điện già dây giăng nắng lạnh

Vỉa hè chật ngày tháng Chạp

Bồng bềnh rừng đào má hồng tay ấm

Lộc giật ḿnh thức mơ hồ hưng phấn

Ta đi t́m thời gian đă mất trong thời gian đang trôi

Ta ước về tháng ngày chưa đến trong thời gian đang trôi

Thong thả yêu nhau bằng khí lực thanh xuân, giữa chớp nhoáng ngày đêm - t́nh huống nghiệt ngă của tạo hoá

Tận hưởng xuân ngưng lại mùa huyền bí

Làm như quên t́nh tiết trai gái hôn cháy cả giao thừa...

 

Trên da thịt đôi ta, theo hơi thở Anh, mưa xuân đang ấm

Gió lên t́nh, vờ không phân biệt nổi mùi nàng với ngàn hoa

 

12.12.2006

V.T.L