Hoa

Hoa

Một đoá hoa, đẹp đến mấy, chẳng bao giờ biết ǵ để nói với ai.

Thế mà, xuyên qua quan-hệ của ta với nó, nó bỗng bép xép đủ thứ điều, từ cổ tới kim, cho một người, nhiều người, thậm chí cả một vùng văn hoá. Như màu tím hoa sim hay les neiges d'antan ấy mà.

V́ thế, nhà văn không nên mô tả sự vật, mất thời giờ vô ích. Nhà văn biểu lộ bằng ngôn ngữ tâm hồn ḿnh xuyên qua quan-hệ nhân tính ở ḿnh với môi trường sống. Thế th́ nhà văn biểu lộ… chính ḿnh với… độc giả !

Khi ta tặng hoa cho ai, hoa có lúc biết nói thật đấy. Không v́ nó có lưỡi. V́ ta nhờ nó tặng chính ta cho người nhận, cho ḿnh. Hè hè…

2010-09-22