Lặng thinh

Đọc chưởng Tàu mà đụng phải mấy câu văn sau, quả bất ngờ :

Lặng thinh là một thái độ, hay đúng hơn là một hành động cần thiết trong một

hoàn cảnh cần thiết.

Người đàn bà phải nên biết giá trị của “lặng thinh”.

Đối với chồng, nhiều khi lặng thinh c̣n hơn muôn ngàn lời nói.[1]

Đối với vợ, người đàn ông cũng nên biết điều ấy, cũng nên biết giá trị của "lặng thinh".

Một điều đáng tiếc : hai từ "cần thiết" sau vô nghĩa, chí ít cũng hàm hồ.

Viết tiểu thuyết, nên tránh lư giải lư sự. Đó là căn bệnh cố hữu của hầu hết các tác giả viết tiểu thuyết chưởng Tàu. Chán ngắt. Phải chăng v́ thế, dựng truyện chưởng thành phim, có thể có đầy khán giả Tây U ưa thích. Nhờ tài năng của đạo diễn, tài tử. Đôi khi nhờ nội dung, h́nh thái t́nh cảm rất… Tây U. Nhưng dịch ra tiếng Pháp, khó t́m nhà xuất bản dám đăng ? Cho tới nay, dường như chưa hề, dù là tác phẩm đă có hàng chục triệu độc giả trong những nước thấm thía văn hoá Tàu.

Nhưng khi không tránh nổi chuyện lư sự ? Đành vậy. Đành làm. Đă phải làm, phải biết làm chủ ng̣i bút của ḿnh, không thể cho phép nó xỏ mũi ḿnh lôi đi, dù êm tai.

2013-04-16



[1] Giang hồ tứ quái, Cổ Long, oép Việt Nam Thư Quán.