Một người đàn bà đáng yêu

Một người đàn bà đáng yêu ?

Đáng ? Tôi không biết. Nhưng tôi yêu.

Tôi đọc báo, biết Danielle Mitterrand, 87 tuổi, đang bị bệnh.

Dường như cũng không quan trọng lắm. Media cho biết v́ bà là vợ của tổng thống Mitterrand.

Đối với tôi, ba hơn thế.

Tôi chưa hề coi trọng chính trị gia Mitterrand : quá thông minh, quá khôn khéo, quá văn chương[1], quá biết sử dụng ngôn từ để… lừa người đời, lừa chính ḿnh.[2] Cuối cùng, ông đă biết dựa vào niềm tin và khao khát, nung náu từ thế kỷ 19, của người đời PhuLăngXa thời ấy để nắm chính quyến, rồi làm ngược lại những ǵ người đời mong muốn khi bầu ông. Điều ấy, trong khoa học chính trị ở PhuLăngXa gọi là : có tầm vóc của một nguyên thủ Quốc gia (Homme d'État, nghĩa là : lúc tranh cử, nói ǵ cũng được, miễn sao thắng ; thắng cử rồi th́ phải biết điều một tí mới xứng đáng là nguyên thủ Quốc gia); biết điều với ai ? hiện nay, với thị trường tài chính", cái quái ǵ thế ? Hè hè…

Nhưng tôi quư trọng bà Danielle khi bà tỏ thái độ với Cuba và Việt Nam ngày nay, bất kể nhận định khác nhau về thời cuộc : bà có thái độ nhân bản, từ ngàn xưa, vẫn cần thiết cho ngàn sau. Bà có t́nh nguời. Dường như, trong lĩnh vực này, bà có điều vượt sự thông minh, khôn khéo của chồng bà, và bà không cần văn chương để hiện thực nó ở đời. Chỉ cần hành động của ḿnh thôi. Tới nay, theo tôi biết, bà chưa hề có hành động tồi nào. Tôi mong tôi đă không sai lầm.

2011-11-19

 



[1] chàng có tài chữ nghĩa đích thực, cứ đọc La paille et le grain th́ biết, đáng phục, nhưng chưa chắc đáng tin, đáng yêu !

[2] Loués soient nos seigneurs, sous-titré Une éducation politique, Régis Debray, người viết những phát ngôn cho Mitterrand  trong nhiều năm.