dậy đi mặt trời
tôi đang đốt điếu thuốc
sưởi ấm lại tâm hồn
nước sắp sôi
thức giấc đi mặt trời
dậy ngắm tách cà phê bốc khói
cho tôi chút ánh sáng
soi mấy góc lòng hoang trống
xem còn vương vấn gì chăng
hạt bụi trên phím đàn
mùi hương dưới lớp tro tàn
tiếng gọi thầm trước trùng trùng sóng trắng
thức dậy đi mặt trời
sớm hay muộn
môi nàng với tim tôi
rồi sẽ biến thành đôi cánh chim hoá thạch
và ngoài mấy câu thơ
về nỗi lạnh mùa đông
chúng ta cũng chẳng còn chi
ngoài năm tháng __________
lời độc thoại
của k h ô n g g i a n