chẳng bao giờ
tôi muốn quay lại
những chốn đă từng cư ngụ
trên cơi trần gian tạm bợ này
đó là điều chắc chắn
giờ chỉ c̣n cái giường khách sạn
để tôi dỗ từng đêm các loại vết thương
rồi cũng như mọi địa danh
Windsor
Saint Clair
sẽ trở thành xa lạ
bầy phi cơ bay qua bầu trời
vắng bóng tai nạn đam mê
làm sao biết rằng
các hồ lấp lánh ánh nắng
là nước mắt chưa kịp khô của địa cầu hoang vắng
lũ mùa hè c̣n lại trong đời
sẽ biến làm những con sâu độc
cắn nát trí nhớ của em và tôi
bỏ lại tất cả
giữa vũng lầy ảo giác
tôi lên xe
thắt nịt an toàn
phóng thẳng trên con đường
không c̣n dẫn đến địa ngục hoặc thiên đàng