Chú thích cho những ngày câm nín
Những bài thơ sau đây được viết và phổ biến
dưới dạng samizdat tại SàiG̣n kể từ những năm
cuối thập niên 70. Chúng được phục hồi lại từ
trí nhớ tác giả và được nhà Tŕnh Bầy của cố
thi sĩ Diễm Châu xuất bản tại Pháp năm 1989.
Ít tháng sau đó, bức tường Bá linh trở thành
lịch sử.
Thi phẩm này được đăng lại toàn bộ (với
đôi chỗ hiệu đính) để nhớ lại 1989 và những
ngày tháng tối tăm ngột ngạt trước đó ở VN.
CHÂN PHƯƠNG
tôi là cơn điên
c̣n sống sót giữa sự vật mồ côi
là miếng giẻ nhét vào mồm
là mảnh vải đen bịt mắt
là vũng máu khô
không c̣n nhớ những phát đạn bắn vào đầu
muốn biết tôi là ai chăng ?
tôi chính là sự câm nín hèn hạ của các người
tôi không c̣n tiếng nói
bởi chữ nghĩa là độc quyền của bọn giết người
và ngôn ngữ là những bọc nhựa khổng lồ
chứa đầy máu tươi
treo vào cổ các oan khiên
không c̣n lời trăn trối
tôi không c̣n tiếng nói
chỉ c̣n hơi thở tôi với bát cơm nhỏ của con tôi
mang đổi hết làm khí giới
vấn đề không phải là bút pháp
vấn đề không phải là văn phạm
vấn đề không phải là nội dung và h́nh thức
giả thiết là mày chưa bao giờ phản bội ai hoặc bị ai phản bội
giả thiết là mày chưa bị ai vu khống
giả thiết là mày chưa bao giờ bị bắt oan mà không có quyền kiện cáo
giả thiết là mày chưa từng bị đánh đập tra tấn dă man thô bạo
bởi trong trường hợp ngược lại
th́ mày đă hiểu cả rồi
và nếu mày vẫn chưa biết phải phát biểu cảm tưởng ra sao
th́ thật là không c̣n ǵ để nói
trước hết dạy con nghệ thuật nói láo
mọi thứ thủ đoạn xảo mị lừa bịp gian tà
sau đó dạy con nghệ thuật giết người
hiệu nghiệm tinh vi nhiều năng suất
sẽ chuẩn bị cho con sẵn sàng để tham dự
vào cuộc tàn sát lớn cuối thế kỷ hai mươi
biết đâu con sẽ hoàn thành xuất sắc
vượt mức mọi hy vọng của cha
trở thành
lănh tụ vĩ đại nhất thế giới
----- b́nh đẳng
nàng út bị hăm hại
lẽ phải ----- vua già
bị soán ngôi
tự do -----
thằng hề đang lải nhải
nói ít hiểu nhiều
người việt nam ơi
ruồi nhặng bu quanh
thằng xà ích
xa xa
con ngựa với con lừa
rồi
trái núi
bỗng đẻ ra con chuột
đâu ngờ nào phải ngụ ngôn
quanh bàn tṛn lịch sử việt nam
chồn quạ chó sói cừu non
bày tṛ đố vui để học
ba trăm sáu lăm ngày
là độc quyền của mặt trời chủ nghĩa
có biệt năng quang hợp
từ những rừng già triết học
đủ loại gỗ đóng quan tài
con số không nằm tít đằng sau các cổ tích
giải thích với bọn láng giềng
phần c̣n lại cho chúng ta
là không khí và không khí
anh sẽ tặng sinh nhật em toàn tập mác-lênin
kỷ niệm năm đầu yêu nhau anh sẽ hát quốc tế ca bằng tiếng hán
thứ bảy chúa nhật nếu không xem phim liên xô chiến đấu
chúng ta sẽ đưa nhau vào sở thú chụp h́nh
hăy bỏ qua những lúc anh đọc lộn khẩu hiệu lúc tỏ t́nh
bảo đảm trái tim anh hoàn toàn không bị ảnh hưởng
thế giới quan tư sản cùng triết học hiện sinh
không cần trời đất trăng sao
mọi thề thốt anh đều căn cứ trên biện chứng duy vật sử quan
đám cưới sắp tới anh đă chuẩn bị đàng hoàng
sẽ có diễn văn khai mạc của đồng chí công an khu vực
và tràng pháo tay của các đại biểu công đoàn
bọn học tập cải tạo với đăng kư xuất ngoại không tên nào được dự
tuần trăng mật chúng ta sẽ viếng lăng bác
và đọc cho nhau nghe nhật kư trong tù
chỉ xin em một điều duy nhất
từ đây cho đến ngày tóc bạc da mồi
rủi anh có say rượu hoặc nằm mơ ăn nói lỡ lời
em nhớ đừng đi báo cáo
bọn giàu đem vàng hột xoàn đô la giấu
lũ nghèo đem con cháu giấu
cán bộ thiếu ăn dốt nát giấu
dân đói rách bệnh tật giấu
công an thích gái ham tiền giấu
nhà nước tham ô bất lực giấu
quốc hội ṭng phạm đồng lơa giấu
đảng có vô số sai lầm giấu
tôi nhà thơ
c̣n một chút đau khổ với lương tri giấu
tôi không rơ lắm
chuyện này h́nh như có liên quan ǵ đó
đến kế hoạch kinh tế và chiến lược toàn cầu
tôi biết tôi biết hết
dân thành phố không quen đi chân đất
mà mép đê th́ quá hẹp
lỡ trượt nhào chết không ai cứu
rán lên đàn bà con nít
c̣n mấy triệu thước khối
phải hoàn thành cho kịp chỉ tiêu
kêu than làm ǵ
bỏ trốn bị bắt th́ phải chịu chớ biết sao
c̣n sống được ngày nào
cố cắn răng mà cuốc với đào
tên kia bước vào hàng không tao bắn
thế đấy biết giải thích làm sao
tôi cũng có cha mẹ vợ con nên cũng xót xa
nhưng đây là mệnh lệnh cấp trên
tao có thể tha mày
nhưng chắc chắn chúng nó sẽ chẳng tha tao
cần phải đọc giữa hai ḍng chữ
câu chuyện ngh́n lẻ một đêm hiện đại
mà scheherazad
chính là mày
mặt trời mọc
mặt trời mọc
tên đao phủ đă rửa tay sạch sẽ
với xà pḥng viện trợ nước ngoài
cố mà tưởng tượng
những giấc mơ đẹp
đầy t́nh tiết ly kỳ
để c̣n có thể tham dự dài dài
các cuộc thi văn nghệ
của âm ti
đúng hẹn nữ thần tự do có mặt đầu tiên
trước cảng hải pḥng đón chào
bốn tỉ khán giả quốc tế lần lượt kéo sang
thượng đế nhảy dù từ thiên đàng
lủng lẳng trước bụng đủ loại máy ghi băng và ống kính
không c̣n thiếu ai để chứng kiến phép mầu
bây giờ các đại phù thủy long trọng xuất hiện
đọc lầm thầm mấy câu thần chú
tức th́ người chết trên cạn dưới nước đồng loạt sống lại
bật đứng cả lên thét hoan hô ba tiếng
rồi ngă vật ra tắt thở lần thứ hai
v́ đă hiểu rằng phép lạ chỉ có bấy nhiêu thôi
và chương tŕnh biểu diễn
hoàn toàn chẳng có ǵ thay đổi
hăy quên huế sài g̣n hà nội
hăy quên hộ khẩu chủ tịch phường
hăy quên công an khu vực giấy phép đi đường
hăy quên chèo quan họ cải lương
hăy quên khát vọng tự do
hăy quên tờ khai lư lịch
hăy quên vùng kinh tế mới những đêm mất ngủ hè đường
hăy quên vĩnh phú hỏa ḷ chí ḥa côn đảo
hăy quên nước mắm gỏi bún rau thơm
hăy quên vàng đô la kim cương
hăy quên tất cả
để từ từ
ch́m
xuống
lần thứ nhất
rồi
thong thả nổi lên
kiểm tra lại
chẳng c̣n ǵ ràng buộc
với thế gian
đoạn
ch́m
lần thứ hai
thanh thoát hoàn toàn
sau đó
nếu không t́m được chỗ nào
để tắp xác vào
th́ đây
khoảng trống nhỏ hẹp
cuối bài thơ này
mày có thể
lênh đênh lênh đênh
lênh đênh măi măi
chưa bao giờ cuộc sống có ư nghĩa như lúc này
mùa mưa trở về cùng những hoàng hôn tuyệt diệu
theo lời báo chí chúng ta sắp xuất cảng
các kỷ lục mới về hạnh phúc đi khắp thế giới
tao có thể bảo đảm với mày rằng
luật đào thải ở đây thuộc loại dễ chịu tương đối
chẳng qua đó là sự sai biệt nhỏ
giữa bọn ăn lương mà không làm việc
với bọn làm việc mà chẳng ăn lương
cộng thêm sự chênh lệch không đáng kể
giữa tổng số ghế và tập hợp những bàn trôn
c̣n khó khăn tiêu cực là lẽ tất nhiên
dù sao cũng khá hơn nhiều so với thời khuyết sử
hăy tự trang bị thật nhiều chủ nghĩa duy vật với tối đa kiên nhẫn
mày sẽ hiểu ra tính hợp lư của mấy kư gạo
khi đă được độn đầy những hứa hẹn nhân đạo
nên cố gắng trở về mà phấn đấu
có khổ đau bất hạnh th́ mới biết thế nào
là đích thực niềm vui
vứt mẹ nhân phẩm đi mà sống
tốc độ xung động thần kinh làm sao đuổi kịp lạm phát gia tăng
hăy vá víu h́nh hài bằng những cơn say
và đến cửa hàng quốc doanh mua chịu một lời hứa
khi nào cảm thấy trong ḿnh trống trải
mối âu lo của mày xét cho cùng
chẳng qua cũng như tâm sự gái điếm ế hàng
đau khổ mà làm ǵ
từ đây cho đến cái chết
dù là đường thẳng đường cong hay tiệm cận
th́ có khác chi trên b́nh diện triết lư
có thể mày có độ lượng của thích ca
và đôi khi c̣n muốn bắt chước gia tô vác thánh giá
nhưng pháp balan sắp vào chung kết
đâu ai có thời giờ chú ư đến chứng đầu thống kinh niên của mày
nên nghe lời tao khuyên
gắng ngủ sớm mua vé số học chăn nuôi và tránh tư duy
cố quên đi cái tôi thiểu năo
hăy t́m hiểu về luật phạt góc với penalty
đêm nay đội braxin sẽ đụng đội ư
tất cả những ǵ chúng ta đă làm đều đúng và đẹp
không c̣n con đường nào khác
nghèo đói với ăn xin ngày càng giảm bớt
đĩ điếm gần như biến mất
bọn c̣n lại trở nên nhân đạo
đi khách không lấy hoa hồng
sắc luật cuối cùng hủy bỏ án tử h́nh
các đao phủ trở về sản xuất làm ăn
lấy vợ sinh con sống lâu và hạnh phúc
mùa xuân tự nguyện nói lên toàn bộ sự thật
tất cả cây trái đều đơm hoa kết quả
từ sáng đến chiều
người lớn con trẻ tập hát đồng ca
bọn thi nhân tập sự hằng ngày leo lên các mái nhà
kiểm điểm từng cánh chim qua
đêm đêm tôi ḅ bốn chân trên tấm gương
cố bôi xóa những nếp nhăn
quên khai báo
khúc xạ qua hạt nước mắt
trái đất có vẻ nhỏ đi
các rào kẽm gai nhích gần lại
quá khứ với hiện tại ép mỏng vách nhà tù
vách nhà tù với bộ da kẹp xăng uưt hiện tại
cái tôi biểu kiến ngồi nhai vài tỉ lệ địa lư
rơi ra mấy đường kinh vĩ của âm ti
tôi kư tên ủng hộ việc xây dựng trại tập trung
tôi kư tên tán thành pḥng giam có trang bị hơi ngạt
tôi kư tên quyên góp nhẫn cưới của vợ chồng tôi
tôi kư tên ưng thuận cho kỹ nghệ xà pḥng sử dụng mỡ của tôi với con tôi
tôi kư tên bằng ḷng cho công nghiệp mỹ phẩm khai thác hàm răng mái tóc vợ tôi
tôi kư tên phấn đấu cho ban điều hành trại được vui ḷng
tôi kư tên sẵn sàng chịu đựng những thử thách khó khăn hơn
tôi kư tên và vận động mọi người cùng kư
tôi có nói ǵ đâu
một thực quản xếp hàng đằng sau hằng hà thực quản
tôi có nói ǵ đâu
hai bàn chân di động giữa mớ tiêu chuẩn thấp cao
tôi có nói ǵ đâu
mười ngón quờ quạng t́m chút hy vọng khẩu phần
tôi có nói ǵ đâu
tṛng mắt dán chặt vào mặt trước mặt sau các bích chương quảng cáo
tôi có nói ǵ đâu
xin các nhà tiên tri tiếp tục khẳng định về tính ưu việt của tương lai
tôi đang nghe
tôi đang nghe đây
tôi đang tích cực nghe đây
tu hú kêu, tu hú kêu
nicôtin bám quanh lư tính
tâm tư c̣i xương gục đầu
giữa bán kính triết học
nỗi buồn không ngôn ngữ vất
vưởng trên sợi kẽm gai
khẩu hiệu và phản khẩu hiệu
lũ số âm cười
ẩn ḿnh
sau nhiều lớp giấy hoa
bí mật
như một phép mầu
tưởng là điều ǵ mới lạ
té ra
đă X
th́ X nào cũng thế
gơ một tiếng chuông
X sẽ đứng thẳng bằng hai chân sau
gơ hai tiếng chuông
X sẽ giơ hai chân trước lên khỏi đầu
gơ ba tiếng chuông
X sẽ bắt đầu nói
TRUNG TÂM THÍ NGHIỆM THUẦN HÓA CHÚNG TÔI
XIN GỬI LỜI CHÀO HỮU NGHỊ
ĐẾN TOÀN THẾ GIỚI
phản bội
và các nhà ngoại giao tuyên bố: đâu có ǵ mới lạ
gian trá và các tay mật vụ th́ thầm:
đâu có ǵ mới lạ
sống nhục chết hèn
và giới triết gia phát biểu: đâu có ǵ mới lạ
bây giờ mày hăy đóng sâu cây đinh giữa bàn tay phải
để thắt chặt mối quan hệ mờ nhạt với thực tại
rồi cắm cây đinh thứ hai ngập vào ḷng tay trái
để kiểm tra sự chính xác của một kinh nghiệm thừa thăi
sau đó gắn điện cao thế hai bên thái dương
và lặp lại thật to với chúng tao:
đâu có ǵ mới lạ
một cụm mây là một cụm mây
đừng khái quát
lơ đễnh một tí nó sẽ biến thành biểu tượng
từ biểu tượng có thể hóa ra triết lư
mà triết lư th́ rất dễ duy tâm
lúc ấy không cần chắp cánh cho văn phạm hay leo thang cú pháp
chưa kịp tra cứu từ điển
hay phản ứng bằng chân tay
mày đă co quắp giữa những thằng tù
c̣n đang hoang mang ngơ ngác
mấy loa phóng thanh bắt đầu căi nhau về tương lai với đỉnh cao
mày kinh hoàng tỉnh giấc chẳng hiểu ra sao
bên kia thế giới bọn câm ra dấu bảo nhau:
đừng khái quát
con cá biển đông
trong bồn viện bảo tàng thiên đàng
nhởn nhơ nhai mấy cọng rong nhựa dẻo
thơ thẩn đớp bong bóng nước
sản xuất từ hệ thống lọc dùng năng lượng mặt trời
và trong lúc chờ đợi
cuộc giao hợp với con cái
được các thiên thần hải dương học cẩn thận chọn lọc
bất giác
thèm rỏ dăi
ô những buổi tiệc thịt người
các người chưa mất hết can đảm ở đâu
có biết chó sói đang xé nát sức kháng cự của tôi
các người c̣n tự do ở đâu
có biết ruồi bu kiến đậu con mắt tôi
các người c̣n lương tri đâu
có biết quạ tha chuột gặm hai bàn tay tôi
các người c̣n nhân phẩm đâu
có biết kên kên đang giành giựt trái tim tôi
khỏi cần xót thương mặc niệm tôi
hăy bắt đầu suy nghĩ về số phận các người
xếp những ḥn đá ném trúng đích
bên cạnh các hồ sơ đă thụ lư
cái bóng khổng lồ có ngàn cánh tay bất động
tiếp tục phát hiện tín hiệu lạ
giữa một bầu trời đầy kên kên đói lả
làm thế nào phân biệt được
từng mảnh vỡ của chiêm bao
giữa môi và lưỡi đôi ta ?
thực tại ngờ nghệch
đẩy mọi cánh cửa
khai xưng lư lịch với gương
rồi biến mất
lưng đeo b́nh dưỡng khí
các nhà du hành vũ trụ tḥ đầu
ra khỏi con tàu không gian
tiếp tục nghiên cứu một trái đất
không c̣n trọng lượng
trên đó
lũ linh hồn bị bịt mắt
tiếp tục học xiếc đu
người ta đâu có treo bích chương quảng cáo du lịch trong các trại tù
sao mày cứ tiếp tục coi pélé là thần tượng
huy chương vàng ôlempíc không dành cho bộ môn vượt ngục
sao mày cứ ca ngợi những bức tranh chăn trâu
khi hai con tàu vũ trụ lắp ghép vào nhau
khúc gỗ trên mảnh vai khổ sai vẫn không nhẹ bớt tí nào
sao mày c̣n xếp hàng đợi mấy ly bia
giữa tha ma và lũ say
chỉ có sự khác biệt của viên thuốc an thần
sao mày c̣n lộn đầu tréo chân
tung hứng mớ ṿng xiềng
quằn cong hơn dấu hỏi ?
bài diễn văn trích dẫn lời phúc tŕnh được trích dẫn từ
bản báo cáo trích dẫn những nghị quyết trích dẫn các kinh điển…
không ai bảo ai
linh hồn đồng loạt
thủ
dâm
1. Về tính liên tục từ quá khứ…
mưa nhiệt đới
làm tăng trưởng
những lóng xương quá cố
không thể đi
không thể ở
chúng ta tiếp tục ói đái
trên nỗi nguyền rủa trung gian
và chia nhau để sống
mớ lầm lạc về nhận thức
vài kỷ niệm bâng quơ về hương sắc hoa hồng
sự phân biệt mỹ học giữa hai đường cong
lời chào hỏi
bằng bưu thiếp
trong khi đó
từng phút từng giây
hàng vạn chuyến bay cất cánh
chở hết sự vật ra đi
bỏ lại
giữa sân khấu của ưu sầu cái bóng chúng ta bất động
2…đến hiện tại
sao chưa cạn chén
mọi phân biệt đều mang giá trị tạm thời
vĩnh viễn ngồi tù
ṃn mỏi chờ tàu
lang thang nát rượu
sớm hay muộn ǵ
chúng ta sẽ gặp nhau
trên con đường ngắn nhất của bất hạnh
tranh căi làm ǵ
về căn nguyên hay sự khác biệt giữa tâm và vật
3. Hăy buồn cho hết nỗi buồn của tương lai
bởi tổng diện tích trong ngoài các thứ chuông nhỏ chuông to
chỉ là vi phân của tử thần
c̣n đất biển trời th́ đă bảo hoà tuyệt vọng
càng ngày tôi càng tin
có lẽ cái chết vĩ đại hơn chúng ta Ôsíp ạ
mấy năm rồi
cái xác biết đi đứng mang tên tôi
vẫn ăn ngủ b́nh thường
những bài thơ của anh
trước kia khiến tôi căm phẫn nghiến răng
nay tôi không c̣n nhớ lắm
bây giờ nơi anh ở
chẳng có địa chỉ số điện thoại
chắc không c̣n ai quấy rầy anh
nữ thần trị v́ chốn ấy chắc cũng hiền lành
thôi hăy gắng giữ ǵn sức khoẻ tâm linh
phần tôi
nhờ trời và thuốc an thần
ở Petropolis
hằng đêm tôi vẫn ngủ yên
hi vọng sẽ chẳng bao giờ
bị đánh thức th́nh ĺnh
bởi các tiếng chân người thân mến
đừng vẽ vời cường điệu
cứ để những giọt cà phê tự kết án với tháng ngày
đừng phân bua
mặc lũ giai điệu trước giờ giới nghiêm sám hối với làn khói trắng
chúng ta cùng làm mẫu
mỗi gương mặt là một niềm câm lặng
trên các thân cây chết
nhạt dần
mấy vết cắn của mùa đông
mệnh tuy khổ mà vẫn vui
ấy là lạc thiên tri mệnh
đại lộ dĩ mục có nghĩa
ngoài đường nh́n nhau chẳng nói
cho khỉ ăn chuối
sáng ba quả
chiều bốn trái
đó là triêu tam nhi mộ tứ
đói th́ đầu gối phải ḅ
là tạm dịch cơ lai khu ngă khứ
chỉ có vạn vật chi linh
là giống ǵ tôi chưa hiểu thấu
xin các bậc túc nho vui ḷng giải thích
amen ------
khi những tên tù cuối cùng bị bịt mắt dẫn đi
th́ mùa xuân đă đui mù
khi lũ tượng đá bắt đầu gào thét
th́ mùa hè đă lăng tai
khi vong hồn tề tựu mặc niệm
th́ mùa thu đă tàn phai
và khi gió bấc hú suông
mùa đông chỉ c̣n biết rú lên tràng cười điên dại
mùa hè tiếp tục gánh qua những hũ cường toan cạn
bị lưỡi câu móc ngược
từ hậu môn trổ ra khoé miệng
tôi bấu mười ngón toạt da
vào mũi thép nhọc đu đưa
cơn đói của người hàng xóm mở cửa miệng khổng lồ
nghi ngút khói nhang ngụy trang
cái áo quan bé tí
ống kính tự động t́m góc độ
đèn flash chớp nhoáng
trên bức ảnh thiên thu
vây quanh tôi toàn là lănh tụ
c̣n một tí mùa thu c̣n một tí
ruồi nhặng ngủ quên
trên mớ đồ lót của tháng ngày vô vị
t́m không ra ví dụ về thực tại
bọn cầm bút tô màu cho những bàn tay
trước nhà bưu điện lớn bỏ hoang
đong đưa nơi mạng nhện
mấy chỉ tiêu vô thừa nhận
mười ngón đếm hoài mười một nghịch lư
con mắt bên trái là sự châm biếm con mắt bên phải
bằng mớ xương sườn tăng trưởng thành những cặp chân rết
hắn kiên nhẫn di chuyển t́m hai bàn chân
đă thất lạc trong các cuộc hội nghị
làm sao mô tả cái không gian
nằm ngoài mọi không gian ấy
có bàn tay khổng lồ cầm lưỡi dao vĩ đại
xắn vào miếng thịt tí hon
có dạ dày nửa phồng nửa xẹp
thực quản buộc túm vào ruột già
cửa mồm với hậu môn
đâu nhau thành cặp ṿng đồng tâm
có các thiền sư chủ trương
cái ǵ đă tốt phải làm cho hoàn hảo hơn
và có nỗi niềm tôi
chia đều hai phần nằm gọn
trong cái trứng của oan t́nh
ôi làm sao chứng minh
tính liên tục
giữa ḷng đỏ và tṛng trắng
cuối cùng c̣n cuộn phim đen trắng
tháng năm chen chúc như nhũ tương quá đát chờ thuốc hóa
thế mà liên tục kéo đến những ngày trời xấu
mưa phùn mưa ngâu mưa mùa mưa băo
ướt dột đủ thứ linh tinh
trên mấy tấm ảnh mờ nhạt
rốt cuộc chỉ hiện h́nh
những chiếc đũa nổi trôi
không kiếm đâu ra miếng thịt người
bằng mọi loại tṛng méo tṛn
chúng ta tiếp tục chụp bắt
các âm bản mới
tớ rời thực tại đă lâu
từ cấp hai phản ánh luận trở đi
tớ lang chạ với vần điệu nhập nhằng
dụ dỗ mớ thi tứ ai bi
hoặc thi thoảng gộp lũ cá vàng trong bồn lại
đọc kinh cho chúng nghe
hằng ngày tớ tưới nước trộn cô đơn lên gáy
bên ngoài nh́n không thấy
chiếu quang tuyến th́ mấy đốt xương cổ
đang tăng trưởng theo đường xoáy trôn ốc
thành ḷ xo đêm đêm đẩy bật tớ
đến những gặp gỡ mới trong mộng
tớ rời thực tại đă lâu
để làm giàu thêm vốn sống
tớ vừa quyết định ghi danh
học ngành khoa học huyền bí
khóa hàm thụ
xin tự giới thiệu
hôm nay tôi dài hơn hôm qua
và ngày mai tôi sẽ dài hơn hôm nay
tôi là kết tinh hoàn hảo của tư tưởng thời đại
thể chất tôi là tổng hợp của biện chứng mới
chức năng lô gíc của tôi
là tôn lên giá trị cái hậu môn bên dưới
khoan có nở nụ cười bán tín bán nghi
chờ thêm vài kế hoạch ngũ niên nữa
nó sẽ bài tiết hột xoàn
cho quí vị coi
khi điện tắt
các giới hạn nhạt nḥa
người ta có thể lẫn lộn một lúc hàng loạt chiêm bao
trong khoảnh khắc nhiều giấc mơ đồng loạt trôi qua
bầy chuột đói cắn nhau trên các vách thẳng đứng của mùa hè
tiếng thét la chui vào mồm lũ mất trí không chịu chui ra
khát vọng với ảo ảnh giành giật vài sợi khói
thật là như xinê
khi điện tắt ta có thể tự đánh lừa bằng hai con mắt
bắt chước bọn đạo diễn
lắp ống kính tự động trong trí tưởng
chạy một ṿng quanh định mệnh
trở về vị trí ban đầu
há to miệng
phô bày toàn bộ
răng lợi
màng cúa yết hầu
chờ cho đến lúc
mờ dần
trên màn ảnh trắng tinh
cái chân dung bị bịt miệng
hôm qua mở nắp cầu xí
con mắt bên trái của tôi thấy cái xác chim
chắc có uẩn khúc ǵ đây trong công thức Einstein
hoặc trục trặc biên sai từ lư thuyết h́nh sinh
chẳng lẽ v́ năm mười tám tuổi
tôi đă thưởng thức quá nhiều nhạc chopin
hay tại v́ đêm qua trong giấc mơ
tôi đă quên mang mục kỉnh
thằng bé con tôi ba tuổi
đang mở quyển sách tập vần
chắc tôi cũng nên học lại từ đầu
cách đọc cách đếm cách nh́n
hỡi các nhà thần kinh học
xin điều chỉnh lại dùm tôi
các quan hệ giữa mấy khu vực năo cầu
bớ bà con cô bác
xin thương t́nh bố thí cho tôi
một tí tư duy lô gíc
hôm nay mở nắp cầu xí
con mắt bên phải tôi thấy cái xác người
những cánh cửa đồng loạt đóng rồi mở
tù nhân trẻ nít tổng thống ăn mày
tràn vào thơ tôi rồi chạy trở ra
quỉ vô thường ngơ ngác bước vào
đ̣n gánh chân như trên vai lạng quạng
chẳng có ǵ kết thúc chẳng có ǵ bắt đầu
và tôi không c̣n bụng dạ đâu theo dơi
các tṛ phóng xạ lạm phát cùng kinh nguyệt
mặc mẹ cái túi càn khôn đang phồng hoặc xẹp
tôi cởi truồng
ngắm lần cuối trong gương
chân dung thằng chột hai đầu
rồi cười rú
phóng ḿnh vào
bạn nào ṭ ṃ muốn biết kết cuộc ra sao
mời đón xem trên màn ảnh nhỏ
các phim truyện gián điệp nhiều kỳ
đêm nay
và những đêm sắp tới
trên ḿnh tôi
tật biếm lộng kinh niên
đă vôi hóa thành cái mai buồn cười
xanh nhớt rong rêu trào phúng
nếu bạn để ư nh́n kỹ
khi tôi tḥ đầu ra ngoài
sẽ thấy mắt mũi miệng hằn
đầy nếp nhăn nghịch ngợm ngạo đời
nhưng có ai biết được
những đêm tối trời
tôi đă âm thầm vùi chôn như thế nào
mớ trứng non vào cát lạnh
hy vọng một ngày rực nắng
chan ḥa gió mặn trùng khơi
và nếu chẳng may chậm chân
không thoát khỏi móng vuốt ác điểu
bị ném từ thinh không xuống vỡ tan
ḍng máu tôi sẽ rỉ hoài
đỏ tươi và ấm
c̣n độ chục mùa thu trên trang trắng
cộng với hàng quán xiêu vẹo ngoại ô
đáp số gần như vô nghĩa
của môn tiểu sử học và bản thể luận đông phương
ngoài ra
mọi cảm hứng đều tự do tuyệt đối
có thể vỗ cánh như quạ bay về tà huy
hoặc làm cá chép ngậm cọng rong
lặn đến pḥng nghiên cứu mỹ học tương lai
trong khi chờ đợi giới kiểm duyệt
phát hiện ư đồ được ngụy trang
dưới h́nh thức lôi thôi trên đây
xin mời quan khách vừa giải lao vừa thưởng thức
cảm xúc ngoại hạng
của cặp dây thần kinh thị giác tẩm dầu
thắp đuốc soi t́m
cái tṛng mắt
đă lọt ra ngoài
mọi sân khấu
mưa chưa dứt hạt
đồng chí công an khu vực leo lên cột truyền h́nh
đón bắt quả bóng quốc tế
các mỹ phẩm nước ngoài của em
sẽ giúp ích ǵ cho nền thơ ca nội hóa việt nam
cơn băo số 7 số 8 rồi số 9
quanh rốn em
tâm điểm mọi giông tố siêu h́nh
ôi tôi biết chèo chiếc bè chữ nghĩa đi đâu về đâu
đây linh hồn xếp nhỏ tạm bỏ phong b́
nếu tôi biến mất ngày nào
giữa vũng nước hè phố với áng mây lăng đăng qua cầu
xin em làm ơn gửi nó về trời
nhớ dán đủ tem
và đừng quên đóng thuế phụ thu
mặt trời xuất hiện
như chủ tịch kiêm tổng thư kư liên hiệp quốc
cây cối răm rắp xếp hàng chờ nghe diễn văn
trái đất quay nhanh mấy ṿng
ngân hàng lầu xanh nhà tù chiến trường
thảy đều tăng cường hoạt động
leo lên con ngựa trí tưởng
tôi tự nhủ, Thi nhân
nhà ngươi cũng phải đóng góp một phần
nhưng vỗ bờm thúc mông giục hét
con ngựa vẫn trơ như phỗng
định leo xuống cưỡi xe đạp cho xong
bỗng nó bất ngờ nhảy lùi ba bước
rồi phóng tới một sải dài
không kịp cảnh giác đề pḥng
tôi rơi xuống đất
vĩnh viễn mất thăng bằng
đa tạ các đồng chí đă đặt tôi lên đường bay hạnh phúc
đa tạ các đồng chí đă lắp cho tôi cặp cánh tự do
đa tạ đă trang bị cho tôi bốn cái bánh độc lập
đa tạ đă khuyến khích tôi
với cú đá đít đầy tính nhân đạo
kèm theo bài giảng triết học
xin đừng chất thêm người trên lưng tôi nữa
cho tôi ăn thêm ít củ khoai
tôi sắp sửa cất cánh
tôi sẽ bay
các đồng chí hăy tránh ra
tôi sẽ bay thật xa đây
bổ túc bổ xung bổ củi
đồi trọc lông chim nhiều mầu
dự báo thời tiết
dạ dày bóc vỏ
bắp củ phạm trù
tắc kè rượu mơ nghị quyết
một hai ba
ḅ ra lũ nhóc cọc c̣i
hậu môn nhét căng vải đỏ
xương rồng mọc giữa cửa ḿnh
báo cáo các đồng chí
tôm sắp đông lạnh
tôi không có cái miệng để ngậm rồi nhả ra không khí
tôi trần trụi chẳng có đến cái quần
tôi không có mắt để ngắm ánh trăng
và không phân biệt được dạ lư hương với mùi xác thối
tôi chẳng thể cảm ơn nhà thơ đă nhân cách hóa tôi
đồng hành thủy chung của tôi là bọn tù
nhưng tôi bị chúng căm thù
mỗi ngày chúng đập nát vụn tôi từng mảnh
tôi mà ở việt nam người ta gọi là
Lịch Sử
ai bây giờ
cầm cây ăng ten tivi mỗi đêm gạt lệ cho các cửa sổ
ai bây giờ
từng ngày mang tờ nhật báo đi gói lại
những thở than rơi từ các mái hiên
ai bây giờ
huơ cây gậy người mù đi quanh quả tim
ai bây giờ
dùng ống tiêm chích ngữ nghĩa
vào từng thân cây chết
ai bây giờ xé nghị quyết cũ dán lại thành đường lối mới
ai bây giờ giải tán những con người mới
để phục hồi mớ triết thuyết xưa
ai bây giờ coi sóc nhà bảo tàng của các dự án không thành
ai bây giờ vẽ đường thẳng song song giữa chân trời và cơn đói
bây giờ
ai khóc
ai cười
ai ăn năn
ai mất trí
bây giờ nhổ tóc bạc cho lũ chó đá là ai
CHÂN PHƯƠNG