PIOTZ SOMMER (sinh 1948) là một tiếng nói đáng chú ư trong giới thi sĩ Ba Lan hôm nay. Vài bài tuyển dịch dưới đây hi vọng truyền đạt đến bạn đọc VN không khí mất hướng của xă hội hậu-toàn trị và thái độ đạo lư có vẻ bất cần nhưng nhức nhối của Piotz…
KHÔNG GIAN
(theo Vương Duy)
Bọn tôi sống tù hăm dưới đám khói nhà máy luyện kim
Phía đông nam vùng đất này là Vác sô vi
Mặt trời lung linh cháy xuyên màn bụi
Chẳng nh́n thấy con sông, nhà bọn tôi do đàn kiến bé xây lên
Trời lạnh cóng và sắp tối, các bóng trắng nhờ quay về nhà
Đàn xe buưt hầu như không nhúc nhích
Lũ chó nhà vừa trải qua một ngày vất vả
Hôm nay, cũng như trước đây, là đám đông dư thừa
Vậy mà từng người trong đám có thể
làm được lắm việc cùng gánh chịu nhiều thứ
CHỨNG CỨ
Nghe thang điện chạy lên
giọng nói râm ran nơi các cầu thang
tiếng căi cọ ngắn
con chó già rời tấm chăn đắp\
cùng nỗi trầm tư về một thế giới khác
miễn cưỡng bước ra cửa
để bày tỏ ư kiến. Nó thiên về
đời sống trần thế, nhưng niềm tin ấy không chắc chắn
NÓI THEO BRECHT
Tôi ngờ
một số thi sĩ gần đây đă ngưng gửi thơ cho báo
Có thể họ nghĩ rằng: Chúng ta sẽ đợi
đến lúc mọi chuyện này lắng xuống
đợi bọn họ (báo chí cùng các nhà thơ khác)
thắng cơn bệnh ấu trĩ của ư thức công dân
Họ sẽ qua khỏi bệnh.
Độc giả sẽ chán chường,
giới chủ bút cũng ngấy ứ,
cuối cùng họ sẽ t́m đến chúng ta
Và ta sẽ mở ngăn kéo
lấy ra mớ giá trị vượt thời gian
những giá trị - bởi chúng vượt thời gian
hiện nay có thể ung dung chờ đợi