LẬT TRANG
Lật trang… sông suối, đêm ngày, gió mây, tàu xe, phố chợ - ẩn hiện mớ tín hiệu giữa mấy tờ kinh của biến dịch –
2018 – 2019 – hai điểm theo nhau giữa liên tục những con số nặc danh trên đường thẳng hoặc ṿng tṛn thời tính –
Để soi chiếu bước ngoặt phức tạp giàu kịch tính của một thế kỷ mới h́nh thành, giới sử gia cùng các nhà triết học đă và sẽ biên soạn hàng núi sách báo nhằm b́nh luận phân tích các biến cố kinh tế, chính trị hay xă hội- nhân văn - họ tiếp tục tṛ chơi minh giải luận mà loài người bắt đầu từ thuở tập gieo mớ quẻ hào Dịch lư , khắc chạm văn tự Vệ đà hay gơ cửa thần Hermes với các nữ tu đền Delphi –
Nhưng Lăo tử cởi trâu về núi, Zarathustra tṛ chuyện với trẻ thơ, c̣n đám thi nhân th́ chăm chú lắng nghe tiếng vọng của thời gian - mà thời gian chẳng qua là vọng âm của một Big Bang huyền bí –
CHÂN PHƯƠNG
VỀ NHỮNG VÙNG BIỂN MỚI
Chốn ấy – Tôi muốn đến
với niềm tin vào bản thân
cùng tài nghệ của ḿnh,
Biển mênh mông dàn trăi đón mời
và chiếc thương thuyền Ư * của tôi
nhắm thiên thanh hướng tới.
Mọi thứ với tôi lấp lánh trong ánh rực tinh khôi,
Chính Ngọ lim dim giữa không gian -
Chỉ có Vô Biên mở tṛng quái vật
nhỉn tôi không chớp mắt.
*mein Genueser Schiff = chiếc thuyền Gênoa của tôi -
[Gênes – trung tâm hải thương Ư từ đó các thương nhân và thuyền trưởng
như Christophe Columbus chinh phục Địa Trung Hải và Đại Tây Dương].
NIETZSCHE Nach neuen Meeren
KHOẢNH KHẮC
Để viết tất cả những ǵ tôi chất chứa trong khoảnh khắc này
Tôi phải đổ thốc sa mạc vào đồng hồ cát
Đổ tuôn biển vào đồng hồ nước
Từng hạt từng hạt từng giọt từng giọt
đại dưong và sa mạc
biến hóa vô biên không vết tích
Trần thế ngày đêm vỗ đập tôi
Thủy triều và cát xuyên qua tôi
mà ôm trường sa và trùng khơi
chỉ có đôi tay với trái tim tôi.
Tôi cất giữ được ǵ ? Nó trốn thoát tôi.
Sa mạc di động dưới chân,
Thủy triều cuốn xóa.
KATHLEEN RAINE The Moment
SỦA
Trăng mọc.
Trăng lặn.
Nói thế để báo với bạn
rằng tôi đă chẳng chết non.
Tuổi tác vượt qua tôi
nhưng tôi đuổi bám không rời.
Ở đây xuân đă bắt đầu
mỗi ngày từ Mexico
bay về những cánh chim mới.
Hôm qua trần gian gọi mời tôi
nhưng tôi nói KHÔNG như sấm.
Tôi từng là con chó cột vào sợi xích ngắn
và giờ đây xiềng xích chẳng c̣n.
JIM HARRISON (Barking)
(không đề)
Từng ngày các ghi chép này
là mớ vụn bánh
để t́m lại lối xưa
xuyên qua rừng già năm tháng
Nhưng lũ sáo sậu sẽ kéo đến
xóa sạch vết tích
mổ gặm thực phẩm rơi
bám theo hành tŕnh
ăn mất đường về
và nhai nuốt mi.
VALERIO MAGRELLI
DẤU VẾT
im ỉm các cửa khép
tuyết ngập từ sân đến nóc
chân trời trống xám
đảo to đảo nhỏ co ro không chăn màn
óc tưởng tượng ngủ vùi
cạnh mấy kệ sách năm cũ
bạo chúa mùa đông
bắt đi từng tù nhân hoài niệm
trước bậc thềm trắng
c̣n hằn vết chân người
chưa kịp đóng băng
CHÂN PHƯƠNG
Hy vọng mấy bài thơ tuyển dịch trên đây (trừ bài cuối của người viết) sẽ cống hiến bạn đọc ămvc chút giải khuây văn học kèm nụ cười đạo sĩ để đưa đón giờ phút trời đất sang trang. C.P.