giữa những đợt triều
chữ lời và im lặng
kinh nghiệm đời người
là một vật thể vô tri
sau vài trăm năm cọ mài lăn lóc
nó sẽ hóa làm nhiều dạng dễ coi
chiếc vòng ốc nhẵn
viên cuội hình thoi
dăm mảnh kỷ hà lạ mắt
và trong bảo tàng viện của loài không ký ức
người ta sẽ trang trọng đặt nó vào tủ kính
bên cạnh lũ tượng
chẳng còn mặt mũi hình thù
--- hất ánh trăng nhạt từ mấy nghìn năm
ra ngoài đáy cốc
tôi nhắp thật chậm
để thưởng thức
mùi vị trừu tượng
của máu
lần cuối