BẮC KINH, QUÊN VÀ NHỚ
CHÂN PHƯƠNG
Tôi đến Bắc Kinh lần đầu vào tháng Tư 1996, bảy năm sau sự biến Thiên An Môn. Vào tiết lập xuân những cành đào khoe sắc trong nắng gió rất ư nghệ thuật vị nghệ thuật! Tôi lang thang khắp cố đô giữa biển người du khách, quá muộn để đóng vai chứng nhân mà làm thi sĩ th́ khôi hài lạc lơng…
Những vệt máu khô đă mất dấu, mớ thây người cũng ră mục từ lâu. Nơi quăng trường của tội ác tôi chợt thấm thía câu nói của Adorno: Sau Auschwitz làm sao có thể tiếp tục viết những bài thơ! Và nỗi bi phẫn câm nín một lần nữa lại theo tôi trở lên thang máy bay – y như mười năm trước đó khi tôi rời màu cờ máu ở Tân Sơn Nhất với lời nguyền không bao giờ trở lại.
Vậy mà niềm ám ảnh khôn nguôi vẫn cất lời. Dù năm tháng mưu sinh nơi xứ người lặng lẽ trôi nhanh, thỉnh thoảng từ bên kia trái đất (hay từ bên kia thế giới?) bất chợt các câu chữ, ư tượng, tiết nhịp tôi không chờ đợi lại ẩn hiện trên trang bản thảo.
Giờ đây, mười hai năm sau, tôi lại lê bước trong trí tưởng giữa Bắc Kinh đang chuẩn bị tưng bừng cho mùa Thế Vận Hội. Mặc cho đám đông náo nức trước ngày giờ khai mạc ---(Kính Bái Thể Thao! tôn giáo và nha phiến mới của kỷ nguyên toàn cầu hoá!);tôi đi ra ngoại ô ngồi uống rượu với đám dân công rách rưới và ngước nh́n bầu trời đỏ quạch trùm phủ thủ đô, không chỉ v́ bụi khô sa mạc mà c̣n v́ tâm sự của riêng ḿnh…
I. VẪY BÚT GIỮA THINH KHÔNG
Này cành đào Bắc Kinh
c̣n nhớ mùa xuân máu?
Trời xanh không nước mắt
Gái đẹp cười vô t́nh
Lăng mộ nằm tịch mịch
Thiên Đàn đứng nín thinh
Mấy ngh́n năm hận sử
chồng chất xác dân lành
Bạo chúa nối bạo chúa
Bao giờ mới văn minh?
I. Ngắm hoa đào nở thắm giữa giai nhân tài tử chen chúc du xuân người du khách không thể không nhớ đến câu thơ Thôi Hộ, đào hoa y cựu tiếu Đông phong…Thiên đàn là đài tế trời lập dưới triều Minh và cũng là điểm nóng của du lịch Bắc Kinh, không thua ǵ lăng mộ nhà Minh tọa lạc gần đó ở một nơi sơn thủy hữu t́nh.
II. MÁC MAO MẮC
Biện Chứng? ha ha ha
Dịch Lư? hi hi hi
từ Mác đến Mao
bao nhiêu mồ tập thể?
bao nhiêu núi sọ đầu?
các sử gia đếm măi chưa xong
từ tôi chưa
Mao rảo đầy
đến bước ba
Mắc phút
II. Mác là Karl Marx, thủy tổ của mọi phong trào và đảng phái cộng sản mà Mao là một trong các lănh tụ nổi bật. C̣n Mắc là tiệm fast food số một trên thế giới; từ lăng Mao ở Thiên An Môn nh́n chéo qua góc phố có thể thấy rơ bảng hiệu Mac Donald gần đó!
III. BEIJING RAP
Chiến dịch đầu xuân chia làm nhiều mũi tiến công
Nhật đóng chốt Vạn lư trường thành
Anh Pháp Đức tràn vào Cấm cung
Úc chiếm Thiên đàn
Mỹ vây Minh lăng
những cành đào phản trắc chỉ đường cho giặc
Kinh đô bỏ trống
toát hoát Ngọ môn
Chín con rồng bị các máy ảnh bắn phá không ngừng
Lầu Trống Lầu Chuông
câm như hến
chẳng c̣n ai chống giữ
trước mấy cổng thành
bọn bán đồ cũ bận đổi chác chiến lợi phẩm
tại tiệm lớn MacDonald
liên minh du khách quốc tế ăn mừng đại thắng
***
Cuộc chiến này không gươm súng
một tỉ chiếc xe đạp di tản về đâu?
ôm ṿ rượu mang tên Khổng Tử
tôi nh́n cờ phướn diều giấy phất phơ
chưa kịp đoán ra chiều gió
đám tắc xi đă trờ tới bất ngờ
LỐI NÀY VỀ VỊT QUAY
HƯỚNG NỌ ĐẾN LẪU CỪU
c̣n chần chờ ǵ nữa!
III. Bạn đọc chắc c̣n nhớ cuối thế kỷ 19, mượn cớ dẹp loạn Nghĩa Ḥa liên minh tám nước phương Tây đă tấn công rồi cướp bóc Cấm cung với nhiều cung điện khác ở Bắc Kinh. Nằm gần Trung Nam Hải, Chín con rồng do vua Càn Long dựng khi thống nhất Trung Hoa xây lên đế nghiệp Thanh triều. Ṿ rượu mang tên Khổng Tử không phải là ẩn dụ; ḍng họ ông Khổng ngày nay mở nhiều ḷ rượu gia truyền nơi thôn ấp xưa và đặt các tên nặng kư như là Khổng Gia Tửu. Bạn nào có dịp ghé nhớ nếm thử, ngon không thua rượu Ngũ Gia B́.
IV. THẠCH THUYỀN KHÚC
những chiều mưa nhẹ
bước xuống thuyền đá
đóng vai phế đế
uống say ngà ngà
cởi quăng long bào ngọc tỉ
gối đầu trên thịt da gái lạ
ôm đàn ca hát
nh́n các triều đại
trôi qua
trôi qua
IV. Thay v́ tân trang hải quân, Từ Hi thái hậu lại dùng ngân quỉ quốc pḥng mướn bọn thợ đá chạm khắc thuyền rồng bằng đá có tên là Thạch Thuyền. đặt nơi ven hồ thoáng đăng. Những ngày mưa gió Từ Hi lên thuyền đá thưởng thức trà quí vừa ngắm mưa rơi.
V. VÂN CẨU BI CA
tưởng niệm Cố Thành
xuôi bờ Hoàng Hà
ngược ḍng Dương Tử
bay ngang Trường Thành
chạm đỉnh Thái Sơn
những vệt xám dài hằn trên nương ruộng
những lằn đen in dấu khắp thôn hương
từ Ân Thương qua Tần Hán
từ Khổng miếu đến Mao lăng
rơi xuống
thành máu dân đen
rơi xuống
thành lệ oan hồn
những áng mây trôi chậm
những áng mây buồn
những áng mây cắm ba nén hương
V. Cố Thành, con thi sĩ Cố Công, là một trong những nhà thơ tài hoa của Mông Lung Phái. Sau sự biến Thiên An Môn ông trốn ra nước ngoài rồi sống lưu vong với vợ ở Tân Tây Lan. Ít năm sau nhà thơ-đạo sĩ này lâm vào khủng hoảng; ông giết vợ với một lưỡi ŕu rồi tự sát.