CHÙM THƠ LẠNH
The migratory poet, most solitary of bird. A.D.Hope
1
không thể cắn đuôi như rắn
lăn theo giấc mộng ṿng tṛn
hắn treo trước ngực mớ ch́a khoá vô dụng
làm bạn với cành nhánh trụi
làm bạn với ánh tà dương
như cánh phi cơ bay vào đêm
mang đi
từng câu giá buốt
từng câu hiu quạnh
2
vây quanh cành trơ nhánh trụi
những màn ảnh trống
ngóng chờ
tuyết
tung ra thư pháp
sẽ hiện h́nh chăng im lặng đời đời?
băng ngang vực thời gian
tinh tú xa xăm
cội rễ tối tăm
sẽ nhập vào
các mặt gương
để sản sinh ư tượng?
bắt đầu hay kết liễu mớ huyền thuyết
có trăm ngh́n phương cách
giữa ḍng chữ với hàng cây
gió bấc vừa bày ra
điệu múa mới
vũ điệu của khoảnh khắc này
3
mùa đông là gă họa sĩ lười
phác thảo dăm đường nét
trắng đen
tương phản ít lời
thời gian tĩnh vật
lắng nghe
phím đàn âm độ
buông rơi
từng nốt đóng băng
CHÂN PHƯƠNG
Cambridge,đầu năm Quí Tỵ