Impromptu

Impromptu

mây tháng tám ngừng trôi

con tàu Hè đột nhiên vắng gió

mặt trời ! Ḱa mặt trời giờ Ngọ !

thân xác phơi đầy băi vắng

sóng vỡ gào giữa cát đá vô tâm

có em hay không

tôi vẫn điên lên v́ trái đất này câm lặng

nơi tôi sinh ra

tập đi tập nói

rồi chết một ḿnh

chẳng thích làm pho tượng công viên

đă quên hết khổ đau hoan lạc

gió đang hấp hối

mây nhiễm độc khắp trời

tiếng Sét nào phục sinh tôi ?

CHÂN PHƯƠNG

tháng 8-2004

(*) gửi Nguyễn Hương và chiều Antony