VẾT CHỒN HOANG
Dưới đây là một chùm thơ trích từ thi
phẩm một phần còn trong dạng bản thảo.
VẾT CHỒN HOANG lấy tứ từ Thiền --
một ý tượng về hành giả.
Bởi dấu chân hay vết tích rơi rớt nơi
vô trụ xứ cũng là cơ duyên của
câu kinh hoặc bài thơ.
C.P.
Bên dòng Arno
cực hình lớn nhất là hoài niệm
về hạnh phúc đã mất…
DANTE
rượu chát nồng
cơn say ngắn hạn
qua mấy nhịp cầu thiêm thiếp
tôi lê hết bóng đêm về khách sạn
le lói đèn đường
hai bờ sông vắng
những ngày này mười năm trước
tôi thẩn thơ mất ngủ ở Hương giang
bây giờ nệm giường với áo quan
chỉ cách nhau một giấc mơ tàn
đàn bà con gái khuya khoắt lang thang
là cháu chắt của Béatrice
N.B. Arno là giòng sông của Florence, quê hương của thi hào Dante và Béatrice - mối tình tuyệt vọng của ông.
Caffé Perseo
hút tàn hai điếu
cạn cốc bia to
gã hát rong vỗ ghi ta rẻ tiền
trước mấy cặp nhân tình già trẻ
lịch sử cỡi ngựa đá
gõ móng trên da thịt mùa hè
Palazzo Vecchio
nhà thờ bên cạnh đổ chuông khuya
con mắt trống
đêm còn dài
con mắt trống
Firenze, hè 95
giấc mơ của cát
tapas với rosé
địa trung hải đêm hè
sóng bập bùng flamenco
biển trần truồng thao thức
thần linh nào đang hú gió
trên những bãi hoang
trái vú nửa khuya
có hương vị chùm nho chín rã
Barcelona, hè 95
Costa del Azahar
tà dương đất lạ
núi nhe nanh
ngoạm mặt trời
sóng mặn tạt vào mặt
tôi bơi về hướng trùng khơi
bài học của biển
đâu cũng như nhau
muối là phản nghĩa cho những gì đã nhạt
Valencia, hè 95
một sáng thứ bảy quartier latin
bất chợt mưa hè
tôi lái xe dọc sông Seine
trời mù phố vắng
quán sớm chưa có khách
ngoài đôi vợ chồng già
có lẽ du khách phương xa
gọi cà phê đen đậm
lẩm nhẩm ít câu Apollinaire
nhìn theo mấy hạt nước rơi
chợt nhớ mới hôm qua
đàn bà con gái paris
trưa nồng áo mỏng trễ vai
hơ hớ
ngực trần nhễ nhại
đêm ở Marseille
khách sạn bình dân
gần Vieux Port
ngồi giữa lobby
lặng lẽ đối diện tấm gương to
thảm lót cáu bẩn
đèn trần cái hư cái mất
hút tẩu mấy hôm khô cổ
khai trương một điếu gitane
quá nửa đời lưu lạc
núi thấp núi cao
biển lớn biển nhỏ
provence có ba mươi hai loại gió
tôi đẩy cửa ra đường
đế giày lại kết bạn với bàn chân
ghé một làng biển Bretagne
biển tối ám
nhà thờ đá xám
mưa nặng hạt
nghĩa trang làng
biết đâu tiền kiếp tôi
là một nấm đất nằm kia?
gió xé toạc thinh không
đại tây dương gầm rống
pointe du raz
sóng vỡ
đá chớm chở
nơi đây mục rã
mọi tuồng tích
những đeo đuổi những dở dang
vỏ sò vỏ ốc ngổn ngang
gió lồng lộn
trước phút hạ màn
le lói vầng dương sân khấu
thăm lại menhir ở Champ Dolent
khối đá kia
theo truyền thuyết
cứ nghìn năm
lại lún thêm một thước
---------- còn tôi
ngày nào
giữa trang di cảo
sẽ biệt tăm ?
Bretagne, hè 95
LỮ KHÁCH BLUES
tặng các Ăn mày Văn chương
khách điếm tầng cao
những chân trời lạ
từng canh khuya hao mòn
từng cơn say cô đơn
trăng tròn Athena
sơ huyền Bá Linh
rằm Luân Đôn
chuyến tàu ngày đêm quanh quẩn Âu châu
trong túi du lịch
ngổn ngang bia lon bạc cắc
bán dollar mua pound
bán pound mua euro
giã từ biên giới này bắt tay màu cờ khác
đổi tiền nước này xài tiền nước khác
không
đổi
được
nỗi
sầu
routard rap
nắng trên đá
--- dấu chân mòn mỏi
mưa trên sông
--- nhịp năm tháng gãy trôi
Pochentong
Tân Sơn Nhất
Logan Airport
Charles de Gaulle
dọc các đường bay
tứ tán mộng phiêu lưu
nắng loang thanh tà vẹt
mưa ướt mặt nhựa đường
Harvard Square
Saint Michel
Kowloon
Termini
chợt tỉnh giấc lữ du
ngược xuôi hai hướng tàu đời
Q U Ê N với N H Ớ
phù thủy ca
tay phải nắm vỏ sò biển thái bình
tay trái lần sỏi cuội đại tây dương
ngày nhìn sóng bạc
tối ngắm đá đen
miệng lầm bầm
sự phá sản của mọi thần chú
xếp bằng thế hoa sen
luyện tối hậu công phu
cõi lòng trống hoát mênh mông
bao nhiêu sầu não lênh đênh
vẫn thừa chỗ chứa