chắc tại mình dở hơi
gửi TTKD
giá như buồn bực đập choang mâm bát
giá như nóng giận văng lời cục cằn
thèm một lúc mình là người khác vô tư son phấn lượt là
ăm ắp niềm tin trộn trạo cõi người thực giả
giá não người là phần mền như máy tính để bôi bôi xóa xóa thơ mình ngào
ngạt lời yêu
xóa đi hết cả quên và nhớ
buồn vui một mớ bùng nhùng
thèm một lúc tự nhiên mưa nắng
thèm một lúc phơi trên cát bỏng ẩm ướt thơ khi bí gió đổ nồm
thương giá như thương thèm muốn chỉ biết chôn cột mốc ước ao
phận đàn bà mình thương nhau sướng khổ
biết tại thơ mà lại tránh vào thơ
thả lận đận thở dồn trong câu chữ
cái chữ tình đánh vần dễ hơn chữ nghĩa
cái chữ nghĩa cân lên đè nặng chữ tình
may mắn là gì khi ngồm ngàm chìm nổi tham lam
muốn ngủ lịm muốn quên đi chết tiệt
giận câu thơ đã in vào trang giấy
ghen câu thơ cứ thả nhiên phơi bày
chắc tại mình dở hơi hay chắp vá sự đời
thôi thì đập
thôi thì chửi
hi hi…hả hả…
đêm trung du
tìm về cha nơi mảnh đất trung du
hàng cọ xanh và con đường lầm bụi
cha ở cõi nào
người đàn ông nhiều vợ để nhiều con để cô đơn chùm lên tuổi già và cái chết
những đứa con theo tình cha dạt về đôi ngả theo tình cha thiếu thốn ân cần
không còn ở nơi đây đâu
không còn ở nơi đấy đâu
người đã rời xa lãng đãng hồn không còn căn nhà xưa về được nữa
tình phụ tử pha thời gian luễnh loãng khói hương
hàng cọ thâm thấp để chùm hoa nắng dọi ngả sắc vàng
nỗi nhớ đã buông thời non dại
côi cút lần theo hương hoa đêm
côi cút đặt giữa hai người đàn ông và đàn bà
tìm nơi cha vòm cọ xanh rủ
tìm nơi cha lạnh vết tháng năm
sẽ không có giá như nếu ân hận kéo ta về quá khứ
và mẹ cha không đôi nơi
ta trẻ thơ và ta nhuộm đen màu đêm sương phủ
ta suốt đời mồ côi
tự sự về tôi
1. bài thơ là không ký tên
ta để tên mình trên góc trái
tình yêu là không ký tên
có hai chữ anh em ríu lại
chữ ký của ta có giá gì đâu
ngoặch một cái tên nhận mặt
ngoặch một cái tên hoàn tất
việc liên quan chỉ với riêng mình
2. buộc phải ký khi lòng không muốn ký
ký để nhận điều không muốn nhận
ký để xa nơi không muốn xa
ký để rồi ta sẽ không là ta
một chữ ký lệ nhào
một chữ ký buông bút đi ngoảnh mặt
lẽ phải trái ngoắt ngoay
ký cho xong mà dễ gì xong được
3. một chữ ký đổi thay sinh mệnh
mở hân hoan và khép hãi hùng
chắc tại ta xoay vào thân phận
tại ta nhòm điều không đâu
chắc tại ta vận vào thi tứ
vơ vẩn chuyện đằng sau chữ ký
đánh rơi chữ kệ
nặng nề cầm bút ký thành thơ
không bao giờ lặp lại
hoa hồng ư có quá nhiều màu quen thuộc và mới lạ
hoa cúc ư vàng của nắng trưa hay đã ngả chiều
ta là kẻ ngu dốt khi đứng trước quầy hoa
không biết nên chọn cho mình một màu hoa ưa thích
ta là kẻ tột cùng ngơ ngẩn
đứng giữa đường giữa chợ
không biết nên rẽ lối nào gần đến nơi cần đi
mỗi ngày quanh ta bao đổi thay
cái tốt và cái xấu không lặp lại
trái đất mỗi ngày nóng lên và tai họa
chẳng làm được gì đâu những điều ngoài tầm tay với
mùa thời gian tiếp nối và không bao giờ lặp lại
hôm qua nói chuyện với một người không thích
hôm nay nói chuyện với một người xa lạ
và khi một mình ta nói với chính mình
vẫn như thế chẳng có gì lặp lại
thời gian quấy đảo và thời gian pha loãng
những gì ta có hôm nay rồi sẽ đi qua
buồn phiền hay tuyệt vời rồi cũng đi qua
chẳng biết nên nuối tiếc hay mừng vui được nữa
ta sẽ ôm nhau òa khóc hay òa cười
ta sẽ nói nhau những lời mát mẻ hay những lời tử tế
có thể như thế chất thêm bực dọc hay giải tỏa ấm ức
chỉ biết không có gì lặp lại dù ta cố diễn lại từ đầu
để đến giờ đã định đốt một cây nến và ba nén hương bật lên một tiếng thở dài hay lạnh ngắt
thời khắc cuối đời chẳng biết và không lặp lại
có cầm kịp mảnh giấy và cây bút ghi cảm xúc trên đường đi
và ta sẽ đốt cho tàn tro bay ngược về cõi thế
chỉ có điều này chắc không lặp lại
bán cái giời ơi
sao lại không nói là may
đêm buồn thơ dậy cho ngày sống vui
đêm dài đã biết mấy mươi
vẫn không thông hết cõi người xở xoay
cạn sông thời nước lại đầy
câu thơ cạn ý sao vay được lời
cạn tình vét đến gãy muôi
ta đem bán cái giời ơi may là
thuyền ngơ ngẩn ngủ
dòng sông cạn phơi cát
bãi lẫn bờ lẫn vết chiều qua
trắng vệt phù sa
nước theo mùa lặng lẽ
ngô xanh che cỏ rác ẩn mình
thuyền ngơ ngẩn ngủ
cây cầu già mưa gió
rẩy run những tấm ván vặn mình
gầm cầu tơi tả
cầu chớp làn sắt rỉ
nước đâu mà soi bóng thời gian
tình đâu mơ màng
nhịp điệu nắng gọi thức dậy
ở giữa phố
tìm thiên nhiên
hứng mùa vào xô chậu
bụi thổi lá bay
chới với giữa dòng xe
con sẻ lạc
đèn sáng lạnh mây
trăng náu mình trong vòm bóng lá
ghế đá so ro
mặt trời dưới vệt mây
nhịp điệu nắng gọi thức dậy
lặng im phía một người
mùa đang thay áo mới
xộc xệch vòng ôm quay với lá
nhún nhảy phía nhiều người
mùa này nước hồ đầy
người đi bộ vòng quanh nhiều lắm
chiếc lá rơi bẹp rúm
mùa này nước hồ đầy
nhà và cây đua nhau soi bóng
cá bơi tít tầng cao