RẠNG ĐÔNG SỚM MAI

Rạng sớm mai, cánh đồng mờ sương trắng,

Cha rời nhà. Kìa, con vẫn đợi cha.

Cha băng rừng, vượt núi đến bên con,

Cha không thể sống xa con lâu quá.

Chân cha bước mắt đắm trong suy tưởng,

Không thấy gì và cũng chẳng nghe chi,

Quạnh quẽ, mình cha, lưng còng, tay thắt,

Ôi quá buồn, ngày có khác chi đêm.

Chẳng thiết nhìn ánh hoàng hôn dần khuất,

Cả những cánh buồm cập bến xa xa.

Cha sẽ đến, trên mộ con cha đặt

Bó ô rô cùng thạch thảo rộ hoa.

Chiêu Uyên Vũ 

phỏng dịch theo bài thơ của Thi Hào Victor Hugo viết cho cô con gái

chết vì đắm xuồng sau ngày cưới khi mới 19 tuổi.

 

DEMAIN, DÈS L' AUBE

Demain, dès l'aube, à l' heure où blanchit la campagne,

Je partirai. Vois-tu, je sais que tu m'attends.

J' irai par le forêt, j' irai par la montagne.

Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.

Je marcherai les yeux fixés sur mes pensées,

Sans rien voir au dehors, sans entendre aucun bruit.

Seul, inconnu, le dos courbé, les mains croisées,

Triste, et le jour pour moi sera comme la nuit.

Je ne regarderai ni l'or du soir qui tombe,

Ni les voiles au loin descendant vers Harfleur,

Et quand j' arriverai, je mettrai sur ta tombe

Un bouquet de houx vert et de bruyère en fleur.

VICTOR HUGO

Les Contemplations 3 Sept 1847

 

DƯỚI ÁNH TRĂNG

Ánh trăng ngà soi mơ màng mộng ảo

Thinh lắng tỏa lan trên thung lũng ngàn cây

Lòng lâng lâng như nhẹ tựa làn mây

Bao u uất muộn phiền dần tan xóa

Ánh trăng sáng dịu dàng thanh thoát quá!

Trải êm đềm trên những cánh đồng xa

Tựa mắt ai hiền dịu dõi trông ta

Đang mải miết trên đường đời lao nhọc.

Bao hồi ức chợt vọng về tràn ngập

Của một thời hạnh phúc lẫn buồn đau

Bước độc hành lòng an tịnh thẳm sâu

Dẫu đường đời an vui hay khổ ải.

Sông yêu hỡi hãy an nhiên trôi mãi

Chẳng bao giờ hạnh phúc sẽ quay về

Những nụ hôn, những vui sướng tràn trề

Cũng vội qua như dòng lưu trôi chẩy.

Ta từng có những gì cao quí đấy

Đánh mất rồi còn chi quí nữa đâu?

Chỉ còn chăng những dày xéo đớn đau

Trong tâm khảm không bao giờ quên được.

Men thung lũng sông trôi theo dòng nước

Không nghỉ ngơi , chưa dừng lại bao giờ

Tiếng thầm thì của điệp khúc vỗ bờ

Nên giai điệu cho bài ca ta viết.

Đêm đông giá sông thét gào khốc liệt

Sông tràn dâng cơn giận dữ hờn căm

Mùa Xuân đến chồi non tươi nụ thắm

Sông uốn mình như ấp ủ vườn xanh.

Hồng ân ban cho những ai tâm sáng

Không oán thù, ghen ghét với tha nhân

Lòng chứa chan niềm an lạc tâm thân

Luôn ôm ấp một tình thương cao cả.

Thật thương thay cho những ai nghiêng ngả

Mãi quanh co trong mê lộ tối tăm

Tâm lạc lối không quay về nẻo sáng

Chẳng thể nào nhận ân phúc trên ban.

Chiêu Uyên Vũ

chuyển ngữ cảm tác từ bản tiếng Anh TO THE MOON 

dịch từ nguyên tác "AN DEN MOND" của thi hào Đức JOHANN WOLFGANG Von GOETHE

:

TO THE MOON

Again you fill bush and valley

Silently with a misty glow

And also you final release

My soul entirely

You spread your gaze

Soothingly over my fields

Like a friend's eyes gently

Looking upon my fate

My heart feels every after-echo

of happy and dreary times

I walk between the joy and pain

in the solitude.

Flow on, flow on dear river

I'll never become happy

thus merriment and kissed hastened by

and thus did faithfulness

But I once possessed

that which is so precious

to think that nevertheless, to one's torment

one never fogets it

Murmur river, along the valley

without rest or repose

murmur and whisper melodies to my song

When, in the winter nights you

you furiously overflow

or purl around the springtime splendour

of young buds.

Blessed is he who shut himself off

From the world without hatred

clasp a friend to the breast

And, together with him enjoys

That which is not known to people

or not considered

Through the labyrinth of the heart.