Góc Đông
Tuyết
vỡ dưới chân
Đường loá trắng
Hoa mùa vàng muộn
Cánh héo hon
Cành oằn trĩu
Lá teo tóp phiến
Gió bến sông
Quét một đường viền
Cong
Nước phập phồng
Ngực lỏng
Đón
Biển lệ mây
Thầm lặng
Rải từng dòng
Tay nhốt gió :
Từng đường gân gãy nát
Mắt ủ tình :
Ướt suốt dặm trời xa
Tôi đứng giữa ngày đông
Hồn đông đá
Chờ
Tiếng hát nào
Về
Bùng vỡ âm ba
(CLR 20.12.2010)
Nói với tôi
Viết cho T.
Tôi sống
- với những viên thuốc bọc đường
- những viên thuốc đắng
- những mũi kim đâm
Tôi bấm ngón tay rịn máu mỗi đầu ngày
Và đoán biết thời tiết thân thể quanh góc nhìn 6 chấm.
Tôi vọng động
Muốn bứt tung
Muốn vượt thoát
Muốn nhảy rào tìm về cõi khác
Ngoài cõi tôi.
Ở đó,
Có chỗ ngồi ngày cũ
Em áo trắng, tóc chấm vai,
Chắp tay chầu cung thánh,
Gọi tiếng hát mênh mông.
Ở đó,
Có vòng xe bè bạn,
Đêm Sài Gòn dài những tay chia,
Đường xa
Xa
Đi mãi, không về
Tôi nhỏ xuống
Âm thầm
Từng giọt lệ.
Ở đó,
Có những đứa con lẫm chẫm tập đi
Tay nắm vói tương lai
Mắt tròn ngời tin cậy
Tình yêu nở hoa kết trái
Em, tóc dài quá vai.
Tôi nhớ tôi hôm nay
Từng đứa con khôn lớn
Tóc em dài thêm mãi
Bạn bè giữ tình nhau.
Tôi sống
Với nỗi đau
Thịt xương tim óc
Nhưng chợt hiểu
Hạnh phúc xanh ánh ngọc
Đang nắm chặt trong tay.
(Giữa trời 16-17.07.2010)