Nằm
Lâu lắm rồi, hắn mới có dịp nằm ườn trên giường ngắm mây bay. Từng cụm, từng bầy trôi ngang cửa sổ. Có năm, cũng dài người nằm cả tuần ngoài băi biển, nhưng trời trong veo, và sau cặp kính mát đầm đậm nâu, mắt hắn, hoặc nhắm díp, hoặc vuốt dài theo những thịt da ơng ẹo qua lại. C̣n thường khi, mỗi ngày, là chuỗi lặp lại không ngưng nghỉ các kiểu chạy-đi-đứng-ngồi-nằm ngủ. Không có mây trong những thao tác tất bật, máy móc ấy. Hôm nay, hắn nằm-thức, và chợt nhận ra đây là lần đầu tiên sau nhiều năm nằm đúng ở vị trí này, hắn nh́n thấy mây bay. Ngoài kia, trời xanh buốt mắt.
Lâu lắm rồi, hắn mới có dịp nhẩn nha giở từng trang sách, thong thả nhấm nháp mỗi con chữ và đưa tay vuốt lướt lên mặt giấy c̣n thơm mới. Sách, hắn đă đọc cả kho, mỗi tuần ngốn vài trăm trang, đọc ngang, đọc dọc, đọc chéo, đọc nhảy hàng, đọc bỏ đoạn, đọc nghiêng ngả, giật lắc, lấn chen trên những chuyến tàu điện từ nhà đến sở, từ sở về nhà. Hắn đọc v́ chữ, không đọc v́ sách. Từ lâu, hắn bỏ quên mất định nghĩa thế nào là một quyển sách đẹp trong góc tối của trí nhớ. Hôm nay, hắn thảnh thơi nằm, nâng trong tay một bức tranh tuyệt mỹ, đưa ngang tầm mắt rồi chậm răi ấp xuống ngực ḿnh.
Lâu lắm rồi, hắn mới có dịp nghe tiếng đập trái tim. Từ tốn, khoan thai, đều nhịp. Không hỗn loạn hoang mang, không thùm thụp gấp rút. Tiếng đập trái tim nhắc hắn nhớ đến g̣ ngực mềm mại nóng ấm mà hắn đă tựa đầu vào, tai áp sát da mịn. Tiếng đập trái tim cũng khiến hắn chợt nghĩ đến những trái tim đă ngưng đập hoặc sắp ngưng đập, những trái tim mà một lúc nào đó trong cuộc đời, đă cùng tim hắn khua vang niềm vui nỗi buồn, hay đơn giản hơn, hoà đồng điệu an nhiên của cuộc sống.
Hắn nằm như thế, thoải mái ngắm mây bay ngoài cửa sổ, ấp quyển sách đang đọc lên ngực và nghe rơ tiếng đập trái tim ḿnh. Hắn nằm bệnh, ngày đầu tiên.
Cổ Ngư
PARIS LA DEFENSE 23.11.2006