Thơ Ly Hoàng Ly
Khắc họa
Kính tặng chú Đ.T.Q
Ta bật ngón đàn lên tiếng bập bùng Ngón tay chai sần Người ta bảo đánh ghita – đau tim
Ta nhìn căn phòng ánh đèn đỏ, bốn thước vuông Co ba cô đang độ hai mươi.
Một cô nằm xoài Tập thư người yêu – rưng rưng đôi mắt Mối tình đầu vừa dứt khó nguôi...
Cô kia chúm chím - cười Vẩn vơ nhìn trần nhà mạng nhện Vẩn vơ, tiêng tiếc Đã có người yêu mà anh ấy mãi theo...
Cô thứ ba Ngước nhìn mưa ngoài cửa sổ Bập bùng Tiếng ghita Rua Ngân
Ta bật ngón đàn lên tiếng bập bùng Lơ đãng nhìn mưa đi ngang cửa Người ta bảo đánh ghita – đau tim Những người đau tim rất sợ đến một lúc phải yêu Nhưng chỉ yêu một lần rồi chết
Ta bật ngón đàn bập bùng bản tình ca Romeo – Juliet Đàn cho ta nghe. Đàn cho ai nghe ? Ánh đèn đỏ rung rung Nửa đêm, vẫn mưa phùn Bốn thước vuông Và ba cô gái.
Đường Thành 3.1995 |
Sculpture
à mon oncle Đ.T.Q
Je pince la guitare De mes doigts caleux On dit que jouer de la guitare rend le coeur malade
Je regarde la chambre éclairée par une lampe rouge quatre mètres carrés Trois femmes d'une vingtaine d'années
L'une git Près des lettres de son amant - au bord des larmes Son premier amour vient de se briser douleur sans baume...
L'autre sourit, plissant légèrement ses lèvres Et regarde vaguement au plafond une toile d'araignée Vaguement, elle regrette d'avoir un amant alors qu’un autre homme colle à ses basques...
La troisième Lève les yeux, contemple la pluie au-delà de la fenêtre Boum boum La guitare l’accompagne de son écho
Je pince la guitare, elle résonne, rythmée Distraitement, je regarde la pluie passer devant la porte On dit que jouer de la guitare rend le coeur malade Ceux qui ont le coeur malade ont très peur de devoir un jour aimer mais qu'une seule fois aimer et puis mourir
Je pince la guitare Égrène le chant d'amour, Roméo-Juliette Pour moi-même. Et pour qui ? La lumière rouge tremble Dans la nuit, sous un crachin interminable Sur quatre mètres carrés Avec trois jeunes femmes
Sur le chemin des ramparts, 3.1995 traduit par Phan Huy Duong
|