Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ
1 Quả đất nóng dần lên tầng ôzôn có vấn đề gì đó
sọ dừa gặp vấn đề trì trệ tri thức nhồi vào tri thức cứ phòi ra
mắt vấn đề toét tai vấn đề ù bất an vấn đề giấc ngủ
sâu rầy đang vấn đề cánh đồng rừng cây vấn đề cháy và trụi
nón hành khất ngả vấn đề xó chợ trẻ lang thang vấn đề bụi đời
lổn nhổn hành tinh vấn đề đẻ và đói chiến trận tuôn vấn đề đỏ lòm
2 Chó cứ sủa người cứ đi những con đường đầy vấn đề ổ gà
những nhịp cầu chông chênh quá tải vấn đề nay mai sập bất cứ lúc nào
những giống người tham gặm nhấm cả trời đất vấn đề ngày kia thiên nhiên ăn thịt tuốt
vấn đề nước cầm đầu lũ lụt vấn đề lửa thủ phạm hỏa họan
khủng hoảng thiếu thần linh khủng hoảng thừa yêu quái
đại loạn thay cái thiên hạ rắc rối vấn đề tầng ôzôn cả thôi
3 Lục bục bụng dạ sôi ruột gan đang vấn đề gì đó
nghe chừng lục phủ ngũ tạng đều cọt kẹt sida giác quan ung thư toàn thân
không thể nói rằng ta bất cần ta cần sống và cần đủ thứ
cần dinh dưỡng cần khí thở cần giấc mơ nõn ngọn rau xanh
cần phút lặng thinh mặc niệm những mối tình quan họ những người tình không giao phối bao giờ
4 Thất xà ngóc cổ trong hũ rượu nọc rắn tuần hoàn bổ âm bổ dương
độc trị độc nhộn nhạo huyết quản lúc nhúc hổ mang khè hang hốc xương
gần đây ta ngài ngại đi ra đường dù chả để làm gì ta muốn ngồi một mình
ta vu vơ mình trống rỗng mình ta sờ sợ nơi nào nhiều khôn vặt ít thông minh
ta nhờn nhợn cái há mồm vĩ nhân tôm cá khạc đủ đồ nghề thằng nọ con kia
ta mặc cảm cái bóng đèn điện không có điện lủng lẳng trần nhà thường làm ta giật mình
ta ngan ngán đám quan hoạn giả thiến giả đạo vừa ăn hoa hồng vừa xơi hoa đào
những phường buôn cứt bán cho chó nợ khó đòi thì làm gì nào?
những bất ổn đầy rẫy thì đã sao thì làm sao?
có người thách ta đánh nhau ta bảo ta yếu rồi ta lại không có võ
có kẻ thách ta chửi nhau ta bảo ta vừa bị mất trộm cả sọt từ ngữ
có đứa thách ta nhổ vào mặt nó ta bảo hết đờm rồi
ta chúi mũi hà hơi lên trang bản thảo hô hấp nhân tạo những con chữ khó thở
không có việc gì khó chỉ sợ không có việc
ta khao khát tiếng hát giun dế không biên tập không kiểm duyệt
ta ao ước cái bay chim chóc không hộ chiếu không biên giới
chó già giữ xương mèo già hóa cáo ta già ta hóa trẻ con
thiêng liêng thay khoảng lặng cô đơn người hóa thánh chỉ khoảnh khắc ấy
5 Nóng quá trằn trọc quá tầng ôzôn có vấn đề gì đó
quạ cũ kêu sương ươn ướt dĩ vãng tiếng cú rạch trời rơi từng giọt bầm đêm
giấc mê mệt thiêm thiếp chiêm bao trắng loạng quạng ma nhảy nhót trước thềm
thử nhập đồng khúc bát âm quỉ chợt thấy xác mình thối rữa từ từ
kèn trống bỗng mọc móng mọc vuốt gầm gừ đèn lân tinh nhờ nhợt
ú ớ mồ hôi chân lỡ nhảy phải nhảy cứ nhảy
6 Bước nhảy nảy tư duy thị trường kinh doanh xác mình dù giá thậm rẻ mạt
quạ có mua ta bán xác trọn gói hoặc bán từng phần trước khi thối rữa hết
cú có mua ta chấp nhận hóa giá chấp nhận cho trả góp từng phần
như kiểu bán từng phần rừng bể núi sông từng miếng địa ốc từng mẩu mặt bằng từng khúc ruột đất
thời buổi thị trường mọi việc đều có thể có thể nước này mua trọn gói nước kia
có thể lập những liên doanh ma quỉ những công ty bán nước từng phần
có thể kể những tập đoàn siêu quốc những quốc gia mất nước từng phần
cái xác ta thì có nghĩa lý gì ta tự tháo khớp và tự bán
chuyện xưa ông lão kiết dặn con khi cha chết xẻ xác cha mà bán
ta thì phải tự tay làm lấy sợ các con chia chác không đều
tự đọc điếu văn soạn sẵn vĩnh biệt mình tự giải thoát một thời mộng mị
cuốn gói hồn đi kinh tế mới vầng trăng cấy lúa trồng khoai Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ
ta đi đây kinh tế mới vũ trụ vượt tầng ôzôn đang có vấn đề
7 Ngôi sao xa xôi bất ngờ đổi ngôi ánh sao băng chợt đọng đẫm hố mắt
ngọn gió thông thường lay ta tỉnh giấc khí thở thông thường thoi thóp lại ta rồi
ta bịch về mặt đất bất ổn nhố nhăng đến chết nết không chừa
lại lục bục bụng sôi lại ruột gan vấn đề gì đó
lại đi đưa những đám ma từ ngữ xác chữ chôn đầy nghĩa địa giấy vô hình
lại thừ nhớ những mối tình quan họ những người tình không giao phối bao giờ
lại thắc mắc sọ dừa trì trệ tri thức nhồi vào tri thức cứ phòi ra
lại càu nhàu quả đất nóng dần lên nghi tầng ôzôn có vấn đề gì đó
8 Ta lững thững xách sọ dừa đi chợ tìm chú vịt Tàu lai thím vịt Xiêm
ẩn sĩ lêguym tọa thiền giữa chợ gia vị ê hề những chua chát đắng cay
những quàng quạc đành đạch âm nhạc những cua ốc nghêu sò nguồn thi hứng tràn đầy
những cuống muống non ròng ròng tứa nhựa oai oái khoái cái roi rói chợ
ngà ngà say men chợ thường ngày cứ thế bình tâm cân bằng dần các thứ
phảng phất thơm chùa những hồng hào má những thắm cười tươi như hoa nhà ai
chiêm ngưỡng bàn tay bậc thầy mổ cá bái phục giáo sư vặt lông vịt thiên tài
tiết vịt sống hài hòa lòng vịt chín món tiết canh thần tiên lấp lỗ hổng sọ dừa
vào cuộc nhậu nhiều bợm rất sợ tiết dù ở đời họ máu tiết canh nhau
thì làm sao? thì làm gì nào?
9 Thì ta thi tài với con nít lối xóm cờ tướng cờ vua cờ ngựa cờ ô
và chơi lại trò xưa đơn giản như là không có gì ván âm dương Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ
năm ô cờ sắp xếp lại thiên hạ ngồi xổm chơi hay ngồi bệt thì tùy
và nghêu ngao lõng thõng hò vè giun dế du dương ễnh ương đắm đuối
và ngạo nghễ khúc đồng dao nhăng cuội lời trẻ con phấp phới Ngũ Hành Kỳ
(1990 – 1991 / Tạp chí Cửa Việt - 1992)
|
L'Airain, le Bois, l'Eau, le Feu, la Terre (1)
1 La terre lentement se réchauffe la couche d'ozone pose problème
le crâne noix-de-coco bornée vomit tout savoir qui y pénètre
les yeux chassieux posent problème les oreilles assourdies posent problème le sommeil inquiet pose problème
les vermisseaux posent problème aux champs le feu l'érosion posent problème aux forêts
le chapeau suppliant du mendiant pose problème aux coins des marchés l'errance pose problème aux jeunes poussières de vie (2)
plaie envahissante, les naissances et la faim posent problème à la planète la guerre dégorge de problèmes sanglants
2 Et les chiens aboient et les hommes s'en vont leurs chemins des chemins criblés de nids de poules à problème
et les ponts chancelant sous des poids excessifs posent le problème de leur effondrement imminent
et des hommes avides rongent et le ciel et la terre posent le problème de leur anéantissement par la nature, demain
et le problème de l'eau, en premier lieu celle des inondations et le problème des incendies criminelles
un monde en crise par manque de génies un monde en crise par excès de démons
quel chaos grandiose, ce monde compliqué tout est de la faute à la couche d'ozone
3 Et mon estomac gronde et mes entrailles posent problème
mes viscères, semble-t-il, grincent le sida dévore mes sens les cancers étouffent mon corps
impossible de dire je m'en fous j'ai besoin de vivre j'ai besoin de tout
j'ai besoin de nourriture j'ai besoin d'air j'ai besoin de rêves tendres jaillissant des pousses vertes
du silence à la mémoire des amours chantantes (3) des amants qui n'ont jamais fait l'amour ensemble
4 Dans la jarre de vin les sept serpents dressent leur tête de leur venin nourrissant tour à tour le Ying le Yang
poison contre poison submergeant les vaisseaux sanguins jusqu'à la moelle des os dans des sifflements de cobras en fureur
ces derniers temps j'ai peur de sortir dans les rues je préfère rester seul assis à ne rien faire
le corps vidé d'âme à la dérive j'ai vaguement peur des lieux où la petitesse rusée écrase l'intelligence
la gueule des grands hommes vociférant des ordures me révulse par leurs crachats professionnels sur tous, hommes et femmes de peu
complexé, je sursaute devant la lampe éteinte faute d'électricité qui se balance au plafond de ma chambre
me font horreur les bandes de mandarins faux-ennuques singeant la vertu jouissant à satiété de pots-de-vin et de pots-de-fleurs vénales (4)
les corporations de marchands de crottes pour chiens mais que faire quand la dette est irrécouvrable ?
que d'inquiétude, que d'instabilité ! mais qu'importe, on s'en fout !
il en est qui me défient de les affronter je réponds : je suis devenu faible et ne connais pas le karaté
et d'autres qui me provoquent à l'injure je réponds : on vient de me voler des cageots entiers de mots
d'autres encore me défient de leur cracher au visage je réponds : j'ai épuisé ma bave
je plonge mon nez haletant dans mon manuscrit je ranime de mon souffle les mots irrespirables
à l'humain il n'est rien d'impossible (5) crains seulement de n'avoir plus rien à faire
j'aspire au chant des vermisseaux des insectes sans censure ni editing
je désire le vol des oiseaux sans passeport sans frontière
le vieux chien veille sur son os la vieille chatte devient renarde en vieillissant je deviens enfant
ô combien sacré ce moment de silence en solitude l'humain se divinise en cet instant
5 Il fait trop chaud trop intense est la tourmente la couche d'ozone pose problème
l'ancien corbeau croasse après les brumes humides d'antan le cri de la chouette déchire le ciel en miettes ténébreuses livides
épuisé, je palpite dans un rêve blanc des spectres sautillant trébuchent sur le perron de ma demeure
et je m'incarne dans la mélodie des huit instruments funèbres (6) et je vois soudain mon corps lentement se décomposer pourrir
trompettes et tambours soudain sortent leurs griffes feulent dans la pâle et gluante lueur des lucioles
je balbutie je transpire quand on est entré dans la danse il faut danser et danser sans fin
6 Et voici la culbute finale, la pensée de Marché faire du commerce et vendre son propre corps à vil prix
corbeaux, si vous en voulez, je le vends en bloc ou en parcelles avant qu'il ne pourrisse
hiboux, si vous en voulez, je privatise et je vends en morceaux à crédit
comme on vend nos forêts nos mers nos monts nos fleuves nos terres nos demeures nos entrailles bouchée par bouchée
tout est possible au temps de l'économie de marché un pays achetant en bloc un autre
on peut monter des joint-venture diaboliques des entreprises bradant le pays par morceaux
on y compte des cartels supranationaux des nations perdant leur terre parcelles après parcelles
que vaut donc mon corps en ce monde ? je le démantèle pour le vendre moi-même
jadis un vieil avare dit à ses enfants quand je serais mort, dépecez mon cadavre et vendez-le
aujourd'hui je dois le faire de mes propres mains craignant que mes enfants ne sachent pas partager équitablement mes restes
je lirais moi-même mon éloge funèbre faisant à moi-même mes propres adieux de moi-même me libérant d'un temps d'illusions
empaquetant mon âme de la lune illusoire des nouvelles régions économiques labourant la terre, ensemençant le riz et les tubercules dans l'Airain le Bois l'Eau le Feu la Terre
j'arrive, nouvelle économie de l'univers dépassant la couche d'ozone à problème
7 Une étoile lointaine soudain s'envole sa lumière filante se condense engorgeant mes orbites
le vent trivial me secoue me réveille l'air ordinaire me ressuscite, palpitant
je chute sur la terre instable irrépressiblement scandaleux à mort
et mon estomac gronde et mes entrailles posent problème
et j'accompagne de nouveau le cortège funèbre des mots bourrant de mots-cadavres les invisibles cimetières en papier
et je me perds dans la nostalgie des amours chantantes de jadis des amants qui n'ont jamais fait l'amour ensemble
et je doute des noix-de-coco bornées qui vomissent tout savoir qui y pénètre
et je grommelle sur cette terre qui lentement se réchauffe soupçonnant un problème dans la couche d'ozone
8 Indolemment, j'emmène ma noix-de-coco au marché cherchant un canard chinois métissé de barbarie
l'ermite-légume médite en plein marché les épices étalent à profusion leurs brûlantes amertumes
et le cri angoissé des canards et leurs battements d'aile désespérés et la poésie envahissante des odeurs d'escargots de coquillage
et les tiges de liseron d'eau dégoulinant de sève dans les cris de plaisir illuminant le marché
tanguant dans l'ivresse des jours de marché tranquillement je remets tout à plat
imperceptiblement je baise à l'œil les joues roses la fraîcheur en fleur des sourires d'autrui
et je contemple une main de maître éventrant le poisson et j'admire le professeur génial de l'art de plumer les canards
le sang du canard se marie à merveille avec ses entrailles cuites le plat de sang caillé bouche à merveille le vide de la noix-de-coco
entrant dans le festin nombreux sont les piffres qui reculent devant le sang bien que dans la vie allègrement ils s'entr'égorgent
qu'est-ce que cela peut faire ? et que peux-tu y faire ?
9 Allons, il n'y a plus qu'à rivaliser avec les mômes du quartier aux échecs, aux jeux de rois, de chevaux, de carreaux
aux jeux simplistes des enfants, comme si de rien n'était, du Ying du Yang en ce monde d'Airain de Bois d'Eau de Feu et de Terre
accroupi ou fesse au sol, c'est selon avec quatre pions recomposer le monde dans le pré carré des cinq éléments
pour mollement déclamer en vers vulgaires le chant berceur des vermisseaux la romance éperdue des crapauds
dans l'orgueil ridicule des sottes épopées campagnardes la parole infantile déployée à travers la guéguerre des Cinq Éléments
(1990–1991/Revue Cửa Việt-1992)
Traduit du vietnamien par © Phan Huy Đường, 2007-09-24
|
(1) Les cinq éléments de la cosmologie chinoise
(2) Les enfants errants
(3) Quan họ : chants populaires des plaines du Nord Vietnam, notamment de la province de Bắc Ninh. Les jours de fête, jeunes gens et jeunes filles rivalisent en se répondant, en partie en improvisant.
(4) ăn hoa hồng : toucher une commission ; xơi hoa đào : textuellement, manger des fleurs de pêcher, en jargon : sauter une femme. Jeu de mots : les deux termes comportent "manger" et "fleur". Manger des fleurs vénales.
(5) un vers célèbre de Ho Chi Minh à la jeunesse vietnamienne.
(6) musique bouddhique au 13e et 14e siècle au Vietnam, devenue musique funéraire comportant 8 instruments.