GHI CHÉP MÁJUS-2018

 

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Hôm qua, dù đă chuẩn bị tinh thần trước, lúc từ biệt nhà bác Antal về vẫn bị nỗi buồn tấn công không lối thoát. Không phải v́ các kỷ vật hay kỷ niệm của người đă mất, mà v́ đôi mắt đau buồn của con chó trắng có cái tên Liza. Hồi bác Antal c̣n sống, bác nói chuyện với nó dịu dàng, giảng giải, vỗ về, y như với một đứa trẻ. C̣n nó tập tễnh trên ba chân (một chân bị teo v́ bệnh) chạy theo ông chủ, theo sau nó là ba con mèo. Ḿnh nhớ một lần trước Noel ḿnh đến chơi, trời rất lạnh, tuyết rơi, vợ bác ấy nấu xong múc cho chồng đầu tiên, đợi vợ quay vào bếp, bác Antal cầm đĩa thức ăn đi ra hiên chia vào các bát cho chó Liza, rồi lần lượt cho ba con mèo, vừa chia vừa bảo ḿnh: đúng không Nhung, chó mèo có phải là nô lệ đâu mà bắt nó đợi ăn sau? Tất nhiên bà vợ cũng ra và tru tréo....

Ôi trời, hôm qua lên gặp lũ chó, mèo xong về ḿnh buồn quá, bị ám ảnh măi v́ đôi mắt của con chó, v́ mấy con mèo ngơ ngác, v́ cái cảnh Liza buồn bă nằm xuống ngóng ra chỗ bác Antal hay ngồi, rồi lũ mèo theo sau cũng phủ phục theo...

Về, ngồi nghe những bài Thánh ca và cảm thấy không thể hết buồn... Toàn bộ đời sống gói mong manh trong cái vũ trụ sắp bay tản muôn phương này, vậy mà sao ta cứ phải đớn đau v́ nó măi?  ( április. 23)

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Sống ở Hiện Tại, bởi vậy ưu tiên cho việc của hiện tại, xem lại Quá Khứ, khi có thời gian, nhưng khi xem lại nhất thiết phải có ư kiến riêng của ḿnh về nó, bằng trầm lặng suy nghĩ, và nêu câu hỏi về nó, rồi đặt câu trả lời của ḿnh vào công việc hiện tại của chính ḿnh, đấy là cách thực hiện Tương Lai. (Tṛ chuyện với một bạn trẻ về việc người trẻ có nên để thời gian xem lại những ǵ của quá khứ hay không?)

(április 25.)

Trong những ngày trăng sáng, con người nhận ra nó không hề tỉnh táo, hiện đại, lư trí như lúc ngênh ngang trên đường cái quan dưới nắng mặt trời gay gắt. Trăng sáng - thấy ḿnh trong lớp vải liệm đặt giữa quan tài, hay từ nấm mồ ngước lên ánh sáng trắng vằng vặc giữa trời quang. Trăng sáng - phù thủy và đạo sĩ gặp nhau pha trộn thuốc mê, viết bùa ngải kết vật phù phép, Trăng sáng - phần âm mơ màng giữa chúng ḿnh t́m nhau, trao tặng kỷ vật ngàn đời: những vần thơ hấp hối, một câu chuyện qua đời. Trăng sáng - giữa chúng ḿnh phảng phất mùi hương đầu độc của hoa Thủy Tiên, mặt nước hồ lặng soi bóng kẻ si bản thân cho đến chết. Trăng sáng đêm nay - sự kỳ lạ bất ngờ: những trang gần cuối của cuốn sách tặng nhau mỏng dần, mỏng dần để hết.  Chỉ trăng sáng biết thêm một bí ẩn mơ mộng kiếp người.....(április. 27.)

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Bạn có bao giờ nghĩ rằng những tác động của bên ngoài mà chính bạn lôi nó vào những giây phút sống của ḿnh, tạo ra từng khắc buồn vui liên tục cho bạn không? Nghĩ kỹ bạn sẽ thấy v́ vô tâm, bạn không chọn lựa chúng, v́ hời hợt, bạn không nghĩ đến hậu quả của chúng, v́ nông nổi, bạn đi theo chúng khi thể hiện chúng bằng chính bạn mà không biết. Đấy là những lúc bâng quơ nghe, hát, những bản nhạc, những bài ca cũ rích mà tác động là những phút đă lười biếng chán chường càng ngán ngẩm biếng nhác hơn, đấy là lúc mài quần trong quán cafe nói vớ vẩn như thể thời gian là một con gián gớm giếc cần giết nó đi bằng mọi giá, hoặc đă dám ngồi vào bàn rồi mà viết ra toàn những điều nhảm nhí để mua vui cho thiên hạ bằng thể hiện ḿnh một cách ngạo mạn nhất...

Dám TẬP TRUNG tư tưởng để LỰA CHỌN từng phút giây đă cân nhắc kỹ trước khi nghe, đọc, nói và H̉A M̀NH vào môi trường sống xung quanh ḿnh không? Để thành người, để mỗi phút sống đều mang cho ḿnh một ư nghĩa tích cực, hả bạn?

( 2018. aprilis.30)

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Tôi yêu những con phố nhỏ xinh xắn, êm dịu, như một thương mến vừa đủ để không ai nh́n thấy ai cả mà chỉ linh cảm nhau trong tim...

Một bài học cần ghi nhớ: đôi khi tự dưng đi chơi xa, cả một ngày quên sạch toàn bộ hiện tại, trở về nhà với co thể mệt nhoài và ră rời mệt mỏi, sau một giấc ngủ quá ngon, tỉnh dậy chẳng nhớ ǵ hết, những ngày trước chuyến đi chơi. Nghĩa là chuyến đi xa đă tẩy rửa hết các màng nhện liên kết hàng ngày và làm mày sạch bong như một tờ giấy trắng. Cảm giác này thật tuyệt vời. Cần nhớ và thận trọng cân nhắc từng mối liên hệ lại rụt rè nhấc lên vẽ vào tờ giấy tâm trí trắng tinh.

 (2018. május 2.)

Chữ chưa chắc luôn thật thà, văn chưa chắc chính là người khi hành văn vô thức về một điều ư thức sẽ nói ra. Một thứ có thể làm chúng ta rất mệt: đấy là ngôn từ. Bởi vậy cần lựa chọn ngay từ lúc mới ngủ dậy: đọc cái ǵ, nói cái ǵ, nghe cái ǵ từ ai, từ đâu. V́ ngôn từ ám ảnh, và có tác dụng trực tiếp chẳng khác nào thức ăn. Lựa chọn để cái đầu không mệt, để sống một ngày vui vẻ và hoàn thành nổi công việc cần làm. Tóm lại: nhận ra điều nhảm nhí, vứt luôn, không đọc, không nghe, không nói. Khỏi nghĩ. Và chọn bạn mà chơi, để được thứ ngôn từ đă chọn lựa. ( 2018. május. 4)

………………………………………………………

- Có ǵ khác nhau giữa nước tao và nước mày ấy hả? h́nh ảnh đơn giản nhất: đây trong căn pḥng này có 10 người th́ nước tao phải có 100 người

- Lạy Chúa!

- Th́ nước tao gần trăm triệu dân, nước mày gần mười triệu dân

- Thật à?

-Thật.

- Một chuyện cười hay ho...

- Ai cười?

(nói với bọn không tin sự thật chán chết...) (2018. május 7)

…………………………………………………………

Ngày bắt đầu bằng tiếp tục việc hôm qua, không nghĩ đến kết quả, v́ làm quá nhiều lần công việc này rồi nên biết rằng chẳng nghĩ ǵ hết nó sẽ xong, sẽ hết và...như ư muốn. Rutin này san phẳng mọi nhu cầu giữa chừng, nên thiên hạ rất bực ḿnh v́ toàn nhận được câu trả lời Không cho mọi rủ rê.... Đây là cái gọi là tập trung tư tưởng? - thực ra nó chỉ là sự ṭ ṃ muốn biết bao giờ th́ ḿnh kết thúc sự hóa thân này? -v́ giờ đây chỉ sự hóa thân tạm thời mang lại niềm cảm hứng....hahahaha....( 2018. május 9.)

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Hết một năm học, nh́n lũ sinh viên hồi mới vào lớp không biết nửa chữ, giờ đọc tiếng Việt ngon lành, lại thấy kỳ lạ. Tất cả mọi sự diễn ra trên đời này đều kỳ lạ, con người đan vào nhau để dệt ra chúng. Con người đau khổ buồn vui thực sự đều chia sẻ cho nhau bằng hành động học từ nhau, học cho nhau và làm cho nhau đấy chứ, dù ai cũng tưởng chỉ làm cho bản thân họ.

Váng vất đi trong dăy phố đầy gió, chợt nhận ra đă từ lâu ḿnh không viết những áng văn tâm trạng, đă từ lâu quên làm "tập làm văn"....Những ngày nghĩ nhiều nhưng không nói ǵ cả, không viết ra, chẳng chia sẻ. Măi vẫn chỉ một ḿnh, đi-về, làm-dừng, ngắm thiên nhiên-nghĩ trong đầu. Thỉnh thoảng một bài thơ nhảy bổ ra khỏi tim bị ấn dúi vào tủ đá, tẩu thoát... (majus.09)

Buổi sáng có việc phải đi vào thành phố, lạc vào một khu nhà thờ cạnh đấy, đẹp như kư ức về tu viện Giăng Van Giăng trong "Những người khốn khổ" đă từng ẩn náu....Ḿnh bước vào trong nhà thờ, một người phụ nữ đang cầu nguyện, bước ra khu vườn đằng sau, một người thợ đang tô lại tên ghi cạnh những bức tượng, ngồi xuống một chiếc ghế trong vườn, ngắm con đường rợp bóng cây xanh... Rời đi trong gióng giả tiếng chuông trưa....( majus.12)

Nguyễn Hồng Nhung fényképe.

Sau nhiều lần cỏ bị cắt, hoa dại biến mất. Mưa hai ngày liền kéo chúng ḷ ḍ thấp thoáng trở lại trần gian, nhưng không phải một biển hoa vàng đung đưa nữa. Giờ chỉ những nàng hoa trên cây mỉm cười đắc thắng. Dạo trên con đường đất mềm, thỉnh thoảng tránh một vũng nước, cúi xuống nh́n chăm chú một chú ốc sên tḥ ḿnh ra khỏi cái nhà trên lưng chậm răi trườn đi, thoáng lạnh man mát, lắng dịu đến mức mây không buồn trôi nữa, dồn về xúm xít riêng một góc trời đe dọa....

Kệ, ta đang vui, ta xong việc rồi....TA ĐĂ DỊCH XONG!

Mỗi một cuốn sách làm xong, giống như một thứ rượu làm ta say, rất lâu, rất lâu không hồi tỉnh...( 2018. május .17)

NGUYỄN HỒNG NHUNG

https://scontent-vie1-1.xx.fbcdn.net/v/t1.0-9/32884894_615274252160625_1192974617262686208_n.jpg?_nc_cat=0&oh=9f64b87bc80eb4754694aeaae272c8c0&oe=5B8A51AE