MỘT SỐ CÂU TRÍCH CỦA HAMVAS BÉLA

Nguyen Hong Nhung fényképe.

-Sự việc không bắt đầu từ bên ngoài mà từ bên trong, không ở dưới, mà ở trên, không từ cái nh́n thấy, mà từ cái vô h́nh.

 

-Con người nhận được nhiệm vụ rất bé nhỏ, nhưng cái nguy là chúng ta muốn giải quyết quá nhiều thay v́ nhận ra cái bé nhỏ ấy.

 

- Đây là sự hoạt động: nâng trở lại những ǵ đă chết, t́m thấy những ǵ đă mất, làm trong sạch những ǵ bị nhúng bẩn, làm sáng rơ những ǵ mờ mịt, xây đắp làm một những ǵ bị tan vỡ, dập tắt và ḥa giải sự nổi loạn. Bằng một từ: CHUYỂN HÓA. Ư nghĩa hoạt động của con người là nâng thế gian lên thế giới tinh thần, hay biến nó thành vàng.

 

-Con người được giải thoát biết rằng nếu tự do của nó chỉ giữ lại cho bản thân để hưởng, sẽ bị mất, bởi v́ nó sẽ rơi vào sự cầm tù của tự do của nó.

-Tôi đây. Lịch sự. Kiên nhẫn. Con người dễ dàng trở thành kẻ kiên nhẫn nếu không yêu….Sự cao thượng không thay thế được t́nh yêu thương. Thiếu t́nh yêu thương cần phải phát điên.

 

- Người cho đi bản thân ḿnh sẽ không bao giờ thoát khỏi kẻ nh́n thấy tất cả những điều đó.

 

-Con người chết đi trong khoảnh khắc nó ra đời, kể cả khi khoảnh khắc này tồn tại tám mươi năm đi nữa

 

-Phải chăng con người, nếu không biết ḿnh là ai, nó không có trách nhiệm t́m kiếm bản thân?

 

-Quán rượu (bia)- một trong những tổ chức quan trọng nhất của nền văn minh của chúng ta, nơi, quan trọng hơn cả ví dụ quốc hội. Ở nơi này người ta phân phát các vết thương, ở nơi kia người ta chữa lành chúng.

 

- Ai cho người ấy bị mắc kẹt vào sự chấp nhận nhiều hơn là kẻ nhận, một sự cao thượng.

 

- Chỉ nước biết thật sự, cái ǵ là mực nước.

-Kẻ chịu đựng nổi hạnh phúc là kẻ chia sẻ. Ánh sáng chỉ trở thành ân sủng trong kẻ biết cho người khác  ánh sáng đó.

 

-Không ai trong chúng ta sống cho hôm nay, trong hôm nay và trong khoảnh khắc. Tất cả chúng ta sống cho ngày mai- ngày mai: cho ngày kia. Chúng ta ném số phận ḿnh vào tương lai: tưởng rằng ngày mai ta sẽ tới, nơi  có thể bắt đầu sống thật sự. Bởi v́ chẳng ai nghĩ một cách nghiêm chỉnh, rằng hôm nay làm ǵ, một đời sống mang giá trị hoàn toàn.

 

-Những khoảnh khắc lớn của t́nh yêu, khi bức tường giữa trong và ngoài sụp đổ, và bạn sẽ không bao giờ biết được nữa, đâu là ngoài, đâu là trong, thân xác biến thành linh hồn và linh hồn biến thành thân xác.

 

- Con người đồng nhất với tinh thần cao nhất, cái mà thày Eckehart đặt tên là tia lửa linh hồn, đấy là cái như người Ấn độ dạy, bản chất chân chính của con người là atman, không tạo dựng nên mà hiện hữu từ vĩnh cửu và bất tử. Nhưng con người cũng là một sản phẩm được tạo dựng nữa, sinh ra và chết đi. Và nếu nó là sản phẩm được tạo dựng, nó không tự tồn tại được từ chính bản thân nó. Dấu hiệu của sự sẽ trôi qua phải phục ṭng của con người là nó cần thu những sức mạnh vào sự duy tŕ của ḿnh, hay nói một cách khác nó cần thực dưỡng. Nhưng cái nó ăn và uống, không là ǵ khác ngoài Brahman, như người Ấn độ tuyên bố. Bởi thực dưỡng chính là Brahman, sách Upanisád đă dạy. Thực dưỡng là Brahman; bên cạnh đó cần sự duy tŕ. Bởi vậy các giác quan đều quan trọng.

- Điều khao khát, nếu con người muốn cho bản thân nó, mang nỗi hiểm họa không thể nói hết. Nỗi hiểm họa này khi điều khao khát được thực hiện, là lúc con người đạt tới cái nó muốn. Nó đạt tới và nh́n rơ cái ǵ là cái nó ước và đ̣i hỏi và thèm khát. (…) chỉ giờ đây nó mới rơ điều khao khát này giả dối. Nó không muốn điều này.

 

NGUYỄN HỒNG NHUNG dịch từ nguyên bản tiếng Hungary

(Budapest. 2017- június.)