Karinthy Frigyes
Chuyện cười khác
BẤT TỬ
- Hôm nay cậu vừa nói, người ta sẽ đọc tác phẩm của tớ khi người ta đă quên Schiller, Goethe, và Petőfi.
- Lúc đó có thể, nhưng đến lúc này th́ chưa.
H̀NH THỨC MỚI
Ngài Kovács trông rất đau buồn.
- Ông làm sao thế?
- Lương tâm đang cắn rứt tôi: sáng nay, trong lúc căi cọ, h́nh như tôi giơ chân lên người vợ tôi.
HƠI KINH KHỦNG
- Juliska, mời ông chủ xuống ăn trưa.
Juliska quay lại. Ngoan ngoăn:
- Thưa bà chủ, ông chủ nằm chết ba ngày trên đi văng rồi ạ.
- Thật là…thật là…Chị dọn nhà như thế đấy hả?
CŨNG THẾ
- Ngài có gia đ́nh?
- Vâng.
- Với ai?
- Một phụ nữ.
- Câu trả lời ngu xuẩn! tất nhiên phải với đàn bà chứ.
- Thưa quan ṭa, không tất nhiên đâu ạ.
- Sao?
- Thưa, tôi có một bà chị, kết hôn với một người đàn ông ạ.
TÔI THÍCH THẾ
- Anh đóng cửa sổ lại, ngoài kia lạnh kinh hoàng…
- Thế… đóng cửa sổ xong, ngoài kia ấm hơn lên chắc?
NÓI LẮP
- A..a..n..h,…có..nửa…t..iếng…kh…ông? T…ôi...mu…ốn…n.ói…ch..uy..ện…nă..năm..ph..út..v..với…a..n..nh.
CÔ ĐỌNG
- Maris, nói cho tôi biết, tại sao chưa bao giờ tôi bắt gặp chị làm việc khi tôi bước vào?
- Tại v́ bà chủ mang giày cao su đấy ạ.
BÁN NGỰA
- Con ngựa này như thế nào?
- Con này ấy hả? Khỏe như voi! Kéo tốt, đẩy tốt, tiêu thụ ít.
- Nó có thuần không?
- Rất! bốn người chúng tôi ǵm lại, thế mà nó vẫn cứ tiến vào nhà thờ!
KIỂM TRA THUẾ
- Cái ǵ thế này?
- Cái…này? ǵ nhỉ…à,…thức ăn cho chim.
- Mời ông mở ra!
- Cái này -với ông-là- thức ăn cho chim? Đây là cafe!
- Tất nhiên rồi. Thức ăn cho chim.
- Đừng nói !…chim không ăn thứ này.
- Cái ǵ? Không ăn? Tôi muốn tận mắt nh́n thấy! Cho chúng nó chết đói!
CHÍNH XÁC
- Xin lỗi ngài…mấy giờ rồi ạ?
- Năm phút nữa đúng sáu giờ.
- Xin lỗi…ngài hiểu nhầm rồi…tôi không hỏi năm phút nữa mấy giờ, mà bây giờ là mấy giờ?
ĐẤU MẮT
- Anh sẽ không bao giờ đến quán cafe nữa, lũ phục vụ mất dạy. Hôm nọ, lúc anh ra về, hầu bàn nh́n anh như thể anh chưa trả tiền.
- Sao anh lại cho phép nó thế?
- Em yên tâm! Anh nh́n lại nó, như thể, đă trả tiền!
DUY VẬT LỊCH SỬ
- Anh có yêu em không?
- Anh yêu em.
- Anh-có-yêu-em-không?
- Anh yêu em, nào!
- Nhưng -yêu-thật-ḷng?
- Thôi được rồi, nào! tôi trả tiền!
DỐI TRÁ
- Tôi nh́n thấy một người bơi từ New York đến Hamburg.
- H́, đấy chính là tôi!
* *
Hai người Do thái thi tài v́ một miếng pho mát, xem ai nói dối giỏi hơn. Cả hai đến gặp rabbi- linh mục
- Tôi không muốn làm trọng tài -linh mục nói- như một kẻ chưa bao giờ nói dối.
- Miếng pho mát là của ông ta! - hai người kia xấu hổ kêu lên.
* * *
- Này chàng Digan, thử nói dối thật nhanh, ta thưởng cho một trăm đồng!
- Ông hứa là hai trăm đồng kia mà…
NHỮNG GHI CHÉP
Tiếng cười: đấy là sự vật duy nhất trên đời không nực cười.
Sự thật: phần lớn con người không đi t́m sự thật, chỉ t́m sự thật riêng của ḿnh.
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ bản tiếng Hung
(2009-04-16)