RADNÓTI MIKLÓS (1909-1944)

                                           BẦU TRỜI U ÁM

(Radnóti Miklós ( 1909-1944) một nhà thơ Do thái Hungary nổi tiếng bị giam cầm trong trại tập trung của phát xít Đức. Người ta khai quật một mộ chôn tập thể bên đường và nhận dạng ra nhà thơ khi tìm thấy bản thảo một bài thơ viết dở trong túi áo khoác của ông. Bài thơ sau đây nói về linh cảm hủy diệt của nhà thơ trong những tháng năm đen tối của đời ông.- NHN)

 

Trăng bập bềnh trên bầu trời ngập mây,

thật ngạc nhiên, ta vẫn sống đây.

Thần chết siêng năng săn đuổi

và hết thảy trắng bệch, những ai hắn tìm thấy.

Tháng năm lướt nhìn quanh và đôi khi thét lên,

nhìn quanh, rồi lịm ngất.

Thu lạ kỳ núp sau lưng ta lần nữa

Đông âm ỉ về từ lạ lẫm một nỗi đau!

Rừng ứa máu, từng phút giây ứa máu

trong cuồng dại thời gian.

Gió viết nguệch ngoạc lên tuyết trắng

những con số to u uất, tối tăm.

Ta chợt hiểu ra điều nọ lẫn điều kia

cảm nhận cả không gian nặng trĩu

ôm choàng ta bằng lãnh đạm lặng câm

như trước buổi chào đời.

Ta dừng lại dưới một gốc cây

nghe rặng cây thét gào giận giữ.

Một nhành cây sà xuống. Mắc vào cổ mi?

ta không nhát hèn, cũng không yếu đuối.

Ta chỉ mệt mỏi. Và lặng câm. Nhành cây chợt

vương thầm trên tóc, giật mình.

Cần phải quên đi! nhưng ta

chưa bao giờ quên bất cứ điều gì.

Mây âm u phủ trăng, và bầu trời

dọc ngang những vệt đen độc dược.

Ta cuộn một điếu thuốc cho mình

thận trọng, chậm thinh. Ta đang sống.

Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng Hungary

( Budapest. 2015. november 17.)