SZABÓ LŐRINC:
MỘT CÁI GÌ VĨNH CỬU
Một cái gì lướt nhanh vĩnh viễn
vào một cái gì trầm mặc, quạnh quẽ vô ngần
một cái gì hôm qua, như thể vừa hôm nay
một cái gì lặn long lanh đáy nước,
một cái gì mướt xa bặt câm tang tóc
một cái gì nức nở, đã dứt nghẹn ngào
một cái gì khát khao, đọng trong nhau ngăn cấm,
một cái gì vỗ cánh, ngây ngất thì thào
một cái gì chưa chắc một cái gì,
một cái gì ít hơn cái gì thao thức,
một cái gì lập tức chỉ cảm thấy bắt đầu
một cái gì lẩn quất lướt lê chậm rãi,
một cái gì sống lại chẳng ngừng ngơi,
một cái gì xé toang-vết thương trúng đạn-trái tim tôi.
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ bản tiếng Hung
( Budapest ngày mưa. 2011.10.25)