SZABÓ LÖRINC
NỖI BUỒN MUÔN THUỞ
Cây tầm gửi, muôn thuở
một nỗi buồn,
cành đầy tuyết
khoe với mi,
cùng mi hy vọng và
nhớ lại:
mi chợt thấy vòm lá mới
và mùa cây năm ngoái!
Xuân nhắn nhủ,
ta sắp sang lần nữa,
và linh hồn sẽ
cựa quậy, tựa mầm non
động đậy dưới vỏ cây:
linh hồn thấy tia nắng đầu tiên
soi rọi, và nhìn quanh,
sau chết chóc những ngày đông
niềm vui bỗng lộ ra, như
cành cây tầm gửi ngó thấy
nỗi buồn muôn thuở của mình
sống dậy.
NGUYỄN HỒNG NHUNG dịch từ nguyên bản tiếng Hungary
( 2017. december. 16)