SZABÓ LŐRINC: TIẾP THƠ TANG TRONG TẬP NĂM THỨ 26
Sonett 20.
THẤT BẠI HAI LẦN
Em tháo gỡ những sợi dây-còn bện-những sợi dây
ràng buộc hai ta! em lẩn trốn, em mỉm cười,
bỏ chạy, rồi đột nhiên em bay sủi lên cao,
chưa bao giờ thế: như hương thơm giận dữ
( như tan biến mùi hương !)sự khủng khiếp khêu mào
hạnh phúc em rồ dại: em, kẻ nô lệ
và chúng mình không biết, em, nạn nhân: sự lật tẩy
giết chết em kinh hoàng hơn bí mật…cái là em,
giờ chỉ là ánh phản chiếu đầu óc anh tê dại,
kỷ niệm cùng giấc mơ, đến-rồi đi, giữa cái chết
và đời sống, giữa chúng mình, liên lạc viên duy nhất:
đang thì thào hôm nay, nỗi biệt ly vĩnh viễn em nói gì:
đau quặn trong anh: sự thất bại
Sự thất bại của em!... ơi hỡi người yêu, em hãy nói:sự thất bại của anh!
Sonett 21.
HAI MƯƠI HAI TUỔI
Em hai mươi hai tuổi lúc
bắt đầu, bốn mươi bảy, khi kết thúc:
quá nửa cuộc đời em trải cùng anh
và mùa xuân mang cánh én không ở đâu
còn thấy nữa:từ mộ em róc rách tuôn dòng
tuyết băng ứ đọng: cái từng là người trong em
ngưng lại hoặc chỉ còn hấp hối phản hồi
từ những trái tim đớn đau bại trận.
Khủng khiếp nhất, dai dẳng nhất trong anh :
xuân đầu tiên của đời em lại hé nở,
em, hai mươi nhăm đằng đẵng mùa xuân anh ,
để giờ đây xuân về sao run rẩy
anh kiệt sức, héo mòn già nua quánh lặng:
em đã mang đi rồi mọi cảm giác của anh.
Sonett 22.
CÔ ĐỘC CUỐI CÙNG
Trong khoảnh khắc nhận chân, hiểu ra và chiến thắng-ôi cảm xúc,
trốn đi đâu trí tuệ, và cách thức chậm rãi, kiêu ngạo
thực hành rồi thất bại. Em đã thấy gì, hỡi Tốt Lành, hỡi Trái Tim anh,
từ khi nào giữa em và im lìm đêm mênh mang xuất hiện
tia sáng rẩy run, niềm thông cảm giết người,
cùng kinh hoàng hoảng loạn ?Tình bạn, tình yêu
đâu phải đồ chơi với em: khát vọng tận cùng khơi khát vọng
những thói quen, bao lần hiểu lầm quý giá
cái gì bẻ gẫy em?Ôi, anh tưởng rằng, anh vượt trước em
anh, trước em: vậy mà em biết hơn anh nhiều lắm?
Ôi buổi chiều định mệnh! Cái khủng khiếp nhất
trí khôn mường tượng trước, đều chỉ là bóng dáng buổi chia ly.
Thêm một ngày sao điên rồ đến vậy!Hỡi kinh hoàng mi ước muốn chi?
-Óh! Ôi! cô độc-của đêm cuối cùng cô độc!
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ bản tiếng Hung
( Bp. 2011.09.21)