SZABÓ LŐRINC:
SZONETT 38-39
(Trích tập thơ Năm thứ 26)
Sonett 38
TỔ ONG
Anh đã có thể bình thản nhìn em, như
gia súc ( và các tín hữu, và những kẻ thông minh!)
nhìn cái chết, không phút giây bắt buộc, nhưng
còn nghiêng ngả trong anh, em yêu,
một đời sống ngót dần, để nhớ lại
quyền lực chữa chạy của em bằng
tiếng khóc tốt hơn nhiều, so với
trí khôn bình thản. Như thế nào sẽ tốt hơn
tội lỗi anh đã phạm, em ở đâu và tại sao: điều này như
tổ ong vo ve – rầm rì dày vò không nghỉ
và nếu có đến ( bởi đã đến: ông trời biết, lời đề nghị
ra sao, và từ nơi nào anh không tin)
sự giúp đỡ: đến với em, ôi tình yêu đã khuất của anh
mọi thất bại không thể nào khắc phục.
Sonett 39
MÙA HÈ XANH THỦY TINH
Mùa hè xanh thủy tinh và dưới kia Balaton
đồng cỏ xanh thủy tinh…Em ở đâu? …Khắp chốn
là sức mạnh, đời sống, ánh dương! Mật ngọt ứa trào
chùm nho…Ô! đã từng bao ngày cháy bỏng
mình cùng đến đây không mảy may ngờ, tạo hóa
tạo dựng ta cho nhau! mái đầu em từng ngả nơi đây,
phút giây anh thấu suốt: cỏ lút ngập
ảo ảnh sương mờ, qua da thịt em…chỉ còn nỗi đau,
dục vọng khao khát mang em, đặt em xuống,
và lời thét gào, niềm tin điên rồ của trái tim
rằng Không Ở Đâu, hết rồi Vĩnh Viễn:
khát vọng sống cùng em bao điều tốt đẹp
Em-tập quán êm dịu của anh, thuốc độc ngọt ngào
hãy chia xẻ với anh niềm tuyệt vọng-
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ bản tiếng Hung
( Budapest 2012-03-11)