MỨC ĐỘ
Tôi cứ suy nghĩ măi cái gọi là mức độ trong các mối quan hệ người.
làm sao ta biết: bao nhiêu là đủ với người mà ta quan hệ –kể cả khi ta chỉ dâng hiến, trao tặng?- nghĩa là trong cái ư nghĩa ta chỉ muốn làm tốt cho người khác.
Bởi sự vật này, sự việc này với ta mang một hàm ư khác hẳn với người khác, khi điều kiện của quá khứ và hiện tại quy định ta và người khác hẳn nhau.
Mức độ nói lên điều ǵ?
Thể hiện sống của ta với người khác. Ta sống hết ḿnh với bản thân ta, ta cũng muốn sống như vậy với người khác.
Vậy mà kết quả mang lại trái ngược hẳn với ư đồ ban đầu.
Tại sao vậy?
Con người càng trí tuệ càng gàn, càng kiêu hănh, càng ngạo mạn và chính v́ thế càng cô độc?
Con người càng trí tuệ càng muốn tách ra khỏi cái thường ngày nhằng nhịt mối tương giao…
để giành giật từng khoảnh khắc tự do
như là nó?
Hay chỉ đơn giản: mọi sự vật sự việc tự quy định một cách bản năng mức độ nó đáng hưởng, đủ để hưởng.
Hợp lư.
Ta chỉ cần mở to mắt, học mở khóa mỗi ngày sự bí ẩn này của đời sống.
Bởi bản thân ta cũng là một trong những chiếc ch́a khóa cần t́m thấy trong vũ trụ, trong mẩu đời sống hữu hạn hôm nay.
Nguyễn Hồng Nhung
(2010.04.22)