BẢY NĂM
Bảy năm thoắt trôi như một cái chớp mắt, một ánh mắt lưu luyến nhìn theo mãi bóng người thương, như ngón tay chợt nắm những ngón tay buông nhẹ, như sao rải thành chữ hàng đêm trên phím, như gió lùa lời âu yếm đọng trên môi…
Bảy năm biến thành cầu vồng bảy sắc nhớ thương, kiêu hãnh và hạnh phúc ngập tràn, cầu vồng xưa chỉ hiện sau những cơn mưa mong ước, giờ đây trải thành bảy sắc chân trời tĩnh lặng bình yên.
Cho ta quên bảy năm dài những cơn đau tựa những cơn say, rơi bảy tầng địa ngục nung đỏ linh hồn phân vân vô hướng, một ngày thấy mình thẳng bước trên đường mây vô tận vô biên..
Bạn hiền ơi, không – thời gian chỉ để dành cho nhau niềm mong mỏi sống, nếu phút giây nào con tim cảm động vẫn chẳng biết quên:
MÌNH ĐÃ CHO NHAU ĐIỀU QUÝ NHẤT: THỜI GIAN!
Nguyễn Hồng Nhung ( Budapest. 2015.02)