BÓNG
(Tặng Nguyễn Viện - nhân đọc Nơi tôi sống)
Chiều nay giữa Sài g̣n đông đặc,
sủi trào,
thừa mứa
âm thanh,
phố,
đường
lộn nhào,
quặt ngang
khe,
rănh,
ngáng
lao chao
rắn quấn,
lượn...
lờ....
phút
giao thoa
mệt phờ
ngơ ngác.
Bỗng
ước lăn tăn
đâu đây,
tư tách,
những mẩu bóng ḿnh
nghiền,
vụn,
mỏng,
lăn...
rơi ….
như đen- trắng phím pianó
khao khát
gọi xa xôi
bóng lẫn bóng
tả tơi...
Những mảnh vỡ từ đơn côi
giá rét
đừng
mơ
ngày gặp lại
bóng
Ḿnh
vui...
Nguyễn Hồng Nhung
(Sài g̣n. 2009.12. 17)
Nơi tôi sống
Ai cũng có nhiều hơn một cái bóng
Những cái bóng được nuôi bằng nước bọt và lớn lên bằng tiếng nói
Và những cái bóng có thể gấp lại được
V́ thế, chúng tôi có thú vui là gấp h́nh những cái bóng làm tṛ chơi
Có thể bạn sẽ nghĩ
Niềm vui của chúng tôi sẽ bất tận với những biến thể của ḿnh
Nhưng không, nơi tôi sống, người ta chỉ thích gấp h́nh giống người khác để chứng tỏ khả năng “tôi cũng làm được như vậy”, hoặc gấp h́nh những con thuyền cho sự tưởng tượng đi ra biển lớn
Tṛ chơi của chúng tôi quen thuộc đến nỗi chúng tôi thường lầm lẫn bóng là h́nh, giấc mơ là hiện thực
Và một ngày, tôi xếp tất cả các bóng của tôi thành một
Và trở thành kẻ phản bội
7-15.12.2009
Nguyễn Viện