CamGiacNHNhung

Cảm giác

 

 

Cảm giác, chỉ cảm giác thôi.

 

Vậy mà làm nên tâm trạng.

Để cả ngày ta sống trong tâm trạng ấy.

Để cả đời mong tái hiện lại đúng tâm trạng ấy.

 

Cảm giác về cái có thật.

Về người – khiến ta biết thế nào là yêu thương, mong nhớ và chia xẻ.

 

Cảm giác này mừng tủi, bâng khuâng, bừng lên đôi lúc như một đợt nắng, lắng ch́m thi thoảng như một cơn mưa dầm, ngân xa, ngân dài trong tâm tưởng như  lời kinh ghi ḷng từ xa xưa…

 

Mang lại một tâm trạng thiết tha

Thiết tha gắn bó với người, với đời, và cảnh vật xung quanh trở nên trong trẻo, đầy âu yếm, đẹp đẽ, dễ chịu.

 

Duy nhất cần một điều kiện: cảm giác này phải vô tư hoàn toàn, không mang chút màu sắc chiếm hữu, dưới bất kỳ h́nh thức nào.

 

Quá nhớ thương, thành rên rỉ. Quá chờ mong, thành sở hữu. Quá son sắt, thành ràng buộc. Quá tin cậy, thành đ̣i hỏi. Quá vẹn toàn, thành hạ ḿnh.

 

Phải làm sao: cảm giác trong trắng như tia chớp đầu tiên của trí tuệ tự do, vụt hiện ra, nhận ra một người, một thực thể duy kiếp giống ta chợt cập bến. Để làm bạn.

 

Giống hệt một ư tưởng lạ lẫm phát giác đời ḿnh:

 

Khao khát hiểu biết tất cả để một hôm, nhận lấy từ vũ trụ một năng lượng ấm áp khác lạ, đến từ đâu đó,  cổ vũ, hỗ trợ, âu yếm bao quanh ta, giúp phần đời ít ỏi của ta thể hiện nốt, trước khi quay trở lại với vũ trụ tạo sinh. Trở lại với cảm giác đầu tiên mở mắt, oe oe khóc chào đời ngày nào…

 

Giúp giấc mơ nên người, thành hiện thực

 Của những sáng tạo tâm linh.

 

 

Đúng, cảm giác, chỉ cảm giác thôi.

 

Vậy mà làm nên tâm trạng.

 

Hăy nhớ: luôn thanh lọc cảm giác!

 

Nguyễn Hồng Nhung (2009-07-23)