DƯ VỊ
Những con số mang dư vị người
ba mươi tháng tư
anh V. con bác M. mất ở Quảng trị
bạn T. cùng lớp chết không t́m thấy xác
phút tiến vào cửa ngơ SG
anh P. chính thức thành kẻ vô gia cư bên Mỹ
cả nhà chị A. lưu vong bên Pháp…
cả nhà con bác H. ch́m biển Đông.
Tivi chiếu những quả bom rơi chéo…
những đôi chân chạy ngược…
ḍng nước mắt loang dài…
radio âm thanh rầm rập…
ba mươi tháng tư.
Đoàn turista mắt xanh da trắng viếng bảo tàng
uống nước dừa , vuốt ve cánh máy bay sắt gật gật
bác tac xi đeo cà vạt nâu, mặt quên cảm xúc:
„dạ, tui làm nghề này năm chục năm ”
Lang thang loanh quanh chùa Một cột
nhặt cánh hoa đại vàng, xoay xoay cuống
sao? đời ta bắt đầu từ bao giờ?
trước
ba mươi tháng tư
sau
ba mươi tháng tư
Nắng tràn lan vạt cỏ
búp bàng nơn khoe đọi xanh lá mướt
ngước nh́n trời
mây về tụ hội
xếp những h́nh người, h́nh vật, những cỗ xe, những dải khăn
thiên h́nh vạn trạng,
nghe đất dội lên trời: công-tộ – mất-c̣n – hận-vui – phù- du-một-kiếp
nghe đất dội lên trời: bao giờ lộn ṿng quay h́nh hài thuở ấy
dư vị người
hư vô
biến hư vô thành khoảnh khắc
ba mươi tháng tư.
Nguyễn Hồng Nhung
(2010.04.30)