NGHI LỄ

 

Thuở thơ ấu  ngồi ngắm hàng giờ

lũ kiến khuân về tổ một con giun chết,

chúng xếp một hàng dài, trang nghiêm trịnh trọng

vác trên đầu vừa là ân nhân, vừa nạn nhân

chiếc  quan tài thương tiếc

nghi lễ tang thích thú ngây thơ

đến bây giờ mới hiểu.

 

 

    EM CỐ NÂNG ANH THÀNH KƯ ỨC

 

 Lát thành con đường sẽ hồi xuân, cây đâm mầm tư tách

 đá dưới chân mềm đi, thiu thiu ngủ trong lời t́nh tự

đôi bồ câu gù gù

nắng ấm xoa má hồng thiếu nữ,

mát lạnh trời xanh vút khúc cầu hồn.

 

Em cố nâng anh thành kư ức

 vẽ thành cuốn truyện tranh

rất nhiều h́nh, rất nhiều lời

giải thích, rất nhiều đối thoại ngây ngô, rất nhiều sắc màu,

rất nhiều âm thanh  ẩn ức..

 

 vẽ đêm đêm tấm tức rễ trở ḿnh,

nước  nguồn nào chậm rề  róc rách

 khát nắng, đùn sương, gặt trước

 ban mai.

 

Em cố nâng anh thành kư ức

nấp dưới gầm giường con bệnh ra đi không lời từ biệt

trốn sau trang sách bạc phếch tóc muối tiêu

hào phóng chia đôi ngày nốt

 lang thang  chờ cơi vô t́nh.

 

                                                  Nguyễn Hồng Nhung

                                                ( Budapest. 2012-02-25)