THƠ NHUNG – FEBRUÁR -2016
1. SƯƠNG
Hai giọt sương buổi sáng
long lanh khóe mắt hệt nhau
đêm hẹn gì gối chiếc
bỏ đi không thốt nên lời...
( NHN. 2016. január. 29)
2. TRÓI
Ta trói nhau bằng những nỗi cô đơn riêng
anh độc thoại, em độc thoại
xót nhau miền cay đắng
đào hố vô hình chôn nỗi buồn tri kỷ
sương mù mênh mông, xa lắc mùa Xuân
( NHN. 2016. január. 30)
3. GỌI
Tỉa cánh hoa đào kết mặt nạ tặng nhau
gửi gió cuối đông bện đan mây tóc,
có một kẻ vừa người lớn vừa trẻ con
lạc giấc XUÂN gọi ta về bến cũ
AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!
( 28 Tết Bính Thân 2016)
4. TÉ RA…
Đêm lang thang những giấc mơ xa lắc,
tỉnh dậy buồn cười, mình có mặt NƠI ĐÂY
bình minh hồng nào liên quan giấc đông lạnh lẽo?
Ờ té ra, ta rất lắm....tơ vương...
( Bp.2016. február.14)
5. LẠ!
Mỗi sáng tôi nếm một vị thơ
cũng vẫn những người đêm qua tôi đọc.
Đêm, nhịp tim thơ mỗi người mỗi khác
kẻ kiêu sa, kẻ nức nở, kẻ muộn phiền.
Nhưng sáng ra, chỉ thấy thời đại
hằn in trong thơ họ!
Lạ!
( NHN. 2016. február. 15)
6. YÊU
Ra khỏi thế gian, dù chỉ trong tưởng tượng
cứ như…phi văn hóa,
ngước mi... là lạ …em lắng nghe…
anh dịu dàng: anh cũng không hiểu, chỉ YÊU!
( NHN. 2016. február. 19)
7. YÊU
Rung cảm nào buốt run miền xa lạ
đặt vòng hoa ghi tạc ta lạc nhau
hạt mưa nào đại dương vô bờ bến
kết nỗi buồn sương khói từ mộ nhau?
( NHN. 2016. február. 20)
8. TẶNG
Linh hồn ánh sáng của tôi!
tinh tế, dịu dàng, đằm sâu hơi thở
phảng phất tia buồn- vụn sáng ưu tư...
một ngày ta vượt trên cát bụi
trinh nguyên lễ vật Thánh đường.
(NHN. 2016. február. 21)
9. MƯỢN
Cho ta mượn lưỡi hái vô hình của mi, Thần Chết
Cắt phăng đi những ảo ảnh dịu êm!
( NHN. 2016. február 23.)