THƠ NHUNG OKTOBER-2017
1. NGẤY
Sài gòn từng cố tình mưa, đuổi lũ giận nhau trong nhà ra cổng
để mưa cuốn những nỗi buồn trôi xuống cống
chữa -tháng -năm -ngày –giờ CHÁN
thành nỗi NGẤY SỰ ĐỜI.
Hừm!
( 2017.08.31)
2. LỜI
Lời ta muốn quên với thành phố này
đêm đêm ai nhọc nhằn ghi lại,
giữa canh tỉnh mơ hiện sinh-siêu hình lẫn lộn,
một thành phố bế toàn bộ bầu khí quyển
hết khí mênh mang rừng rậm, suối ngàn
đọng lơ lửng trên những giấc mơ thần lưỡi hái.
Lời ta muốn ru thành phố này
gốc cây đợi nhau, giáo đường ngỏ, rung chuông thánh lễ
cây đã chặt trụi, nhà thờ hoen vắng
phố phường mắc cửi dòng người -ma nhớp nhúa láo liên
đi đâu về đâu đợi ai tìm ai ký ức quèn vô vọng.
Lời ta muốn thương góc nhỏ trái tim
thôi thêm một lần nếm trải,
Hồ Gươm xanh chỉ mơ,
tháng Chín ơi, có chờ đợi PHỤC SINH?
( 2017.szeptember.01. NHN)
3. TRẢI
Em đã trải ngàn ngàn đêm khó ngủ
để hiểu ra điều anh nói lần gặp mặt đầu tiên:
"đừng yêu tôi..."
"tại sao?"
"vì thời gian là sự đổi thay bất tận..."
Ngàn ngàn đêm em thắp chữ gọi anh,
gọi năn nỉ hãy mở cửa trái tim cho em thôi sợ chết
đừng bỏ rơi em giữa đồng hoang giá buốt
hãy hấp hối cùng em tuyệt vọng từng khắc giờ...
Anh im lặng như màu đen vực thẳm
để ngàn ngàn đêm đi qua
em gặp lại mình giữa đóa hướng dương
Thương.
( 2017.szeptember. 07. NHN)
4. CHẢ LẼ
Chẳng lẽ chỉ là hồn thơ đọng
hoa khế hồng gót chân nhón khẽ
giáo đường vời vợi ngước mông lung.
Chẳng lẽ chỉ là hè, một hè kỳ lạ
gặp - xôn xao - mơ đứng - mơ ngồi.
Ồ, chỉ là gió thoảng hồ sen câm lặng lẽ
trả lại đi- mây trời vĩnh viễn trôi…
( Budapest. 2017. szeptember 8.)
5. TỪ BỎ
Từ bỏ nhau trong một ngày tự kỷ,
ngắt lá xanh cành biếc nắng xôn xao,
trừng phạt linh hồn rời biển xa về đảo vắng
một ngày bện chữ ném phao bơi.
(2017.szept. 14)
6. THU.
Chữ bẹp úa dưới gót giầy,
Gió bứt luôn loài sâu bọ lang bang trên những cành hoang.
Nắng quất ngang sợi mỏng nhớ thương
bậc thang đêm
dẫn xuống dòng sông lạnh ngắt...
Về đi Thu!
trả lại cán cân vàng huyệt mộ!
(Bp.2017.09.16.NHN)
7. LINH CẢM
Linh cảm người đang yêu nhau
sương mơ hồ nhạo phiến lá
mỗi sớm mai gió lùa từng ngọn cỏ
nỗi lòng nào thủ thỉ nỗi lao đao.
Chữ gọi chữ đổ mưa rào mùa hạ
đã qua, đã qua cơn ngập ngừng tự hỏi:
làm sao bây giờ, cứ nhớ thương?
đất linh cảm trời sẽ cứ vấn vương
dệt sợi tơ cuốn người vào chớ gỡ
Một lần trong cơn trần gió bụi
thoảng tháng ngày trong trẻo một kiếp này?
( Budapest. 2017. szeptember 17.)
8. CƠN
Cơn điên này- những con sông nhỏ
uẩn ức dòng -thương nhớ biển khơi.
Cơn lạnh này- hẫng hụt trưa nắng rực
hồ thở dài dấu diếm lá sen câm
Rất xa rất xa
bàn tay thả chuông nhà thờ
tan đáy nước.
Chẳng thể pha màu,
mây ngày ấy rói tươi.
Lòng bỗng giận lòng,
gió ơi hờ hững.
Sát cúi đầu
ước chạm đất bình yên...
( Bp. 2017. szeptember. 19. NHN)
9. MẤT
Tâm trạng ấy đã nằm sẵn trong Thu
năm ngoái? năm kia? bao lâu rồi không rõ
Đợi ta ra đi, đợi ta trở lại
trả ta niềm vương vấn ưu tư.
Như thể chưa bao giờ gặp mặt
vô ích chúng mình đã chạy trong mưa
dúi vào mùa hè những cơn đau quặn
ngẩn ngơ..bơ phờ...tan tác....bơ phờ...
...mất khi Thu chưa về hấp hối...
(Bp. 2017.szept. 20.NHN)
10. BÓNG MA
Những bóng ma vỡ mộng,
những lời nói dại điên
nhuốm màu ngụy biện,
những phủ nhận tuyệt đối,
những tôn vinh tuyệt đối,
những giả bộ tuyệt đối,
dấu biển cuồng điên tức tối, ghen tị , chua chát , đắng cay.
Một ngày bóng ma cướp linh hồn người tôi yêu dấu,
cháy chùa, đền, hương phủ khói say
nén thật chặt, thật sâu linh hồn huyệt mộ
ném đôi mắt thương, nụ cười thương, dáng thương xuống hố.
Một ngày
ta đã thua…
những cướp phá bóng ma...
( 2017. szeptember 20. )
NGUYỄN HỒNG NHUNG