Thơ lục bát ba câu *
NGUYỄN TÔN NHAN
lục-bát-ba-câu là thơ Nguyễn Tôn Nhan làm để “chơi hoang”
trước khi anh về với chốn dịu dàng thinh lặng, nhưng thực ra nó
không rỗng rang như anh nghĩ, sẽ còn đầy vọng âm từ người đọc.
Mai Ninh
một là vượt cửa tử sinh
hai là trụ được một mình ở đây
ba là không vơi không đầy
*
lang thang đứng ngã năm đường
tám hàng xe chạy. tan sương sớm rồi
em ơi. buồn đến chết người
*
thì thào giun dế gọi nhau
tiếng em hát đủ làm đau chín chiều
một lần ngẫm cũng là nhiều
*
ngồi trong cái cốc xíu xiu
nhìn ra chín cõi tiêu điều khói lên
huỷ luôn chín kiếp ưu phiền
*
em chơi đùa cõi xa kia
anh lông bông mãi bên rìa trần gian
thì thầm đếm đến một ngàn
*
ồ trăng. ồ núi. ồ em
lọt anh vào giữa chẳng thêm được gì
vô công. vô danh. vô vi.
*
hỡi ơi nhớ đến phát điên
em nằm ở chốn phật thiền đâu hay
anh như một kẻ ăn mày
*
em ơi vui thấu lá gan
thảnh thơi ong mật kéo đàn vi vu
may ra còn chút oán thù
*
giữ giới như em thì đừng
chẳng thà cứ việc ngập ngừng hàng hai
tội gì kể mặn với chay
*
em ơi thực tính là gì
hay là chỉ chút hành phi đáy nồi
lửa hương giả bộ đùa chơi
*
cõi này là để chơi hoang
mai kia cõi ấy dịu dàng lặng câm
rỗng rang chẳng một vọng âm
* trích từ tập thơ Lục- Bát- Ba- Câu, Nguyễn Tôn Nhan, nxb Văn Hoá- Văn Nghệ, Tp HCM, 2012.