NƯƠNG THÂN
đêm cộng lại nợ nần
thấy mình hóa kiến
cái chốn nương thân bạn bè thương mến
cao tít sáu tầng trời
ở đây tôi nghe tiếng cười mặt đất
tiếng kẻng leng keng đúng giờ gọi: Rác!
tiếng rao bán chiếu gon tiếng khóc trẻ lạc đường
cầu thang bước chân người
khe khẽ trở về trời
đêm hôm khuya khoắt
quán mặt tiền thương tôi khi có khách
cho sẵn số “phôn”
anh bạn làm quan xa lâu năm
gọi điện thoại cầm tay từ ngã tư tìm ngõ
em tiếp thị thả xà bông qua cửa
con tôi đi học về xe đạp sáu tầng thang
ôi ngày tháng gian nan
tôi như kiến gặp mưa bò nhanh về tổ
ở trên cao biết mình là con nợ
khi nước dưới đất nâu thương nhớ chảy lên trời!