DuNamDuThangDuNgayPTANga

 

Dù năm dù tháng dù ngày

* tưởng nhớ chị N.T.L.

 

Quỹ thời gian của chị c̣n lại bao nhiêu năm

hay chỉ có thể tính bằng đơn vị tháng

thậm chí là ngày

số lượng ngày đếm được trên đầu ngón tay

đếm lùi

những ngón tay một thuở nuột nà nay xanh xao gân guốc

Chiếc khăn hoa trùm đầu không để làm duyên

khi những sợi tóc thi nhau rơi rụng

chị gói cuộn nỗi đau vào trong

nụ cười tươi nở trăng ra ngoại giới

chị chia với bạn hữu người thân

tia hy vọng nhỏ nhoi nhưng rực lửa

sáng rỡ niềm tin

khi chị đơn độc và dũng cảm vượt ḍng chảy xiết

cố bám níu cơi trần

Rồi chị thảng thốt ra đi

bỏ lại cả cuộc đời cũng bàng hoàng thảng thốt

bỏ lại nụ cười nhân hậu hiền từ

trên đôi môi tịnh an chưa kịp mếu máo

để khoảng trống không ǵ bù đắp

ngày càng thăm thẳm

Dư vị miếng mứt thơm c̣n ngọt ngon đầu lưỡi

nhưng giờ biết t́m đâu

hủ vả chua chuối sứ chua lưa thưa những lát ớt

chai nước mắm kư đường gói ớt bột

(chị thường sớt chia cho mỗi đứa chút đậm đà hương sắc Tết)

ai gọi mà chị vội vă bước đi

món cháo cá nức ḷng gần xa chưa kịp truyền cho con gái

chưa kịp tập cho con chăm nom thuần thục nếp nhà

Vẫn chưa thôi sóng sánh nỗi tiếc thương

dù năm dù tháng dù ngày

đă dần dà phế tích

dù chị đă vĩnh hằng trong ngôi nhà riêng

ngôi nhà trên dốc núi mang dáng h́nh chiếc đàn tranh huyền diệu

Trước cái chết và cơn đau ai ai cũng phải độc hành

theo nghiệp số riêng

nhưng có phải giờ đây ở cơi xa xăm sương khói ấy

chị vẫn say sưa gẩy nốt cung đàn

tiếp nối khúc tơ ḷng mênh mang chưa nỡ dứt

 

Tháng 10 Bính Tuất 2006

Phạm thị Anh Nga